Lúc Brendan về tới nhà thì mẹ cậu đã đi chơi Bingo. Bà viết lại cho cậu một lời nhắn: “Thịt gà ở trong tủ lạnh. Con không gặp chuyện gì là tốt rồi. Nhưng chớ ỷ lại thành thói quen.”
Brendan kiểm tra phòng của cậu và Ray nhưng Ray cũng đã đi ra ngoài, cậu bèn lấy một chiếc ghế trong bếp đặt trước chạn. Cậu trèo lên ghế, chiếc ghế hơi nghiêng về bên trái nơi chân ghế bị mất một chiếc vít. Cậu nhìn lên tấm gỗ lát trần và thấy mấy dấu tay hơi nhòe in trên lớp bụi phủ và lớp không khí ngay trước mắt cậu bắt đầu biến thành những lớp nhỏ li ti màu sẫm xoay tròn. Cậu áp lòng bàn tay phải lên tấm gỗ và khẽ nâng nó lên. Sau đó cậu rụt tay lại chùi vào quần rồi lại hít một hơi thật sâu.
Đôi khi có những câu trả lời mà chúng ta không muốn biết. Brendan chẳng bao giờ muốn gặp lại cha mình vì không muốn nhìn vào mặt ông và nhận thấy ông đã dễ dàng rời bỏ cậu như thế nào. Cũng như cậu không bao giờ hỏi Katie về những người bạn trai trước đó của cô, kể cả Bobby O’Donnell, vì cậu không muốn hình dung ra cảnh cô nằm trên thân thể của một người đàn ông khác và hôn hắn như cô vẫn làm với cậu.
Brendan hiểu rõ thế nào là sự thật. Trong phần lớn trường hợp, đó chính là việc đưa ra quyết định, hoặc thẳng thắn đối diện với sự thật hoặc giả vờ làm ngơ hay nói dối để được yên ổn. Người ta thường đánh giá quá thấp những lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-song-ky-bi/2392467/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.