Thừa Xuân đánh một giấc dài cho đến khi mặt trời ló dạng ở hừng đông, những ánh nắng dịu nhẹ của buổi bình minh cùng với tiếng hót chào buổi sáng của những chú chim đón chào một ngày mới. Như một bản giao hưởng dành cho buổi bình minh của những nghệ sĩ chim có thể làm con người ta bừng tĩnh giấc đầy thoải mải và sảng khoái.
Thế nhưng, điều đó chỉ đối với những người khác, còn đối với Thừa Xuân thì nó không thoải mái và sảng khoái chút nào. Bởi lẽ, bản giao hưởng ấy thực chất chưa thể làm Thừa Xuân tỉnh giấc. Nhưng khi nó được kết hợp với tiếng đập cửa liên hồi cùng tiếng kêu la của Tiếu Tiếu, nó đã tạo nên tạp âm khiến cô đau cả đầu không thể nào tiếp tục ngủ nữa.
Thừa Xuân thức dậy trong trạng thái đầy khó chịu. Cô ngồi dậy, đi ra mở cửa cho Tiếu Tiếu.
Cửa vừa được mở ra, nguyên nhân khiến Thừa Xuân phải thức giấc đã ngay lập tức kéo cô vào trong phòng. Hành động cùng sắc mặt vô cùng lo lắng của cậu khiến Thừa Xuân linh cảm có việc gì đó không lành.
- Bây giờ phải làm sao đây -Tiếu Tiếu vừa vào nhà, miệng không ngừng lẫm bẫm, đi qua đi lại trước mặt Thừa Xuân đang ngôi ghế sofa, làm cho cô không khỏi chóng mặt.
Thừa Xuân không còn đủ sức chịu đựng nữa.
- Thôi! Rốt cuộc là có chuyện gì?
Thừa Xuân vừa dứt lời, Tiếu Tiếu đã ngay lập tức chấm dứt hành động tuần hoàn đi qua đi lại. Cậu ngồi xuống ghế sofa cùng Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-sang-co-xuan-ve-chang/2894666/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.