Rời khỏi quán bar Tần Khang men theo lối mòn rời đi. Anh đi theo hướng về phía khu ngoài ô thành phố, nhà của Thừa Xuân ở khu đấy.
Bước chân của Tần Khang xiệu dẹo, không vững vàng. Anh đi qua phố thị tấp nập, đông người rồi đến khu ngoại ô vắng lặng người. Anh đi bộ vài cây số nhưng vẫn không cảm thấy mệt một chút nào. Mặc dù chính anh đang trong trạng thái say khướt.
Và nguồn sức mạnh để Tần Khang làm được điều đó. Không cái gì khác ngoài câu hỏi anh muốn hỏi Thừa Xuân trong lúc này.
Tần Khang muốn hỏi. Có phải chính anh đã yêu cô rồi hay không?
Tần Khang muốn hỏi. Có phải vì yêu cô nên anh cảm giác ghen tức, khó chịu khi cô ở bên người đàn ông khác không phải anh?
Và cũng có phải vì yêu cô nên khi mất cô, tim anh cảm thấy đau đớn như ngàn mũi kim xuyên thấu qua?
Tần Khang mặc dù bước đi không vững nhưng tốc độ đi của anh quả thật không thể xem thường. Mới đó mà anh chỉ còn cách nhà Thừa Xuân 200m. Và dường như chính anh cũng đã ý thức được điều đó nên những tốc độ đi cũng càng tăng lên.
Song vì đi quá nhanh trong trạng thái say khướt như vậy, bước chân vốn đã không vững lại càng trở nên tồi tệ hơn. Hậu quả là chính anh ngã nhào đụng trúng một nhóm thanh niên đi song song với anh.
Nhóm thanh niên có bốn người, một người trong nhóm thanh niên đã bị Tần Khang kéo ngã theo. Dưới mặt đất bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-sang-co-xuan-ve-chang/2894655/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.