“Có người đầu độc hai người họ.” Giọng nói của Kim Hoán Chiêu khàn khàn, anh ta vốn là người nóng tính, cũng có thể coi là hung bạo, nếu không phải hai năm qua do làm ăn buôn bán nên đã quen nhẫn nhịn người khác thì anh ta đã lập tức xách dao tới tận cửa để chém người rồi.
Cũng may mà cuối cùng anh ta cũng bình tĩnh lại, gọi điện thoại cho Vạn Vĩnh Khôn, lúc con người bất lực nhất cho dù là thứ gì đi nữa, bọn họ đều muốn thử, huống chi những người này còn nói mình là thám tử. Chuyện thế này, không tìm họ thì tìm ai, tất nhiên nếu là trước đây thì anh ta sẽ không tìm cảnh sát, ai cũng hiểu rõ rằng cảnh sát trên đảo này chỉ quản được rất ít chuyện, chứ không dám bao đồng, xen vào chuyện người khác, trừ khi phát sinh vụ án lớn mới báo lên cấp trên xin chi viện. Tình trạng này đã kéo dài nhiều năm, không ít cảnh sát có tinh thần chính nghĩa từng tới nơi này, cũng không ít người tràn đầy nhiệt huyết bỗng dưng mất mạng, nhưng người có thể tiêu diệt bang HN dường như vẫn chưa xuất hiện.
Đi theo Vạn Vĩnh Khôn là Lý Nhất Đình và Trần Thiên Vũ, bây giờ trên đảo xảy ra một vài biến cố kỳ lạ, xem ra đã tới thời cơ nhúng tay vào rồi. Mấy ngày trước, Trần Thiên Vũ gọi điện thoại cho cảnh sát hình sự lâu năm Đới Lạc, sau khi tìm hiểu sơ qua tình hình, Đới Lạc bảo bọn họ tùy cơ ứng biến, thật ra thì ông cũng đã từng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418915/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.