“Bang Xà Vương vốn không gây thù kết oán với chúng tôi, Hứa Văn Dũng cũng không ngu ngốc, chỉ là hắn đã quá đắc ý mà thôi. Có thể nói, Hứa Văn Dũng là điển hình của một kẻ trong lòng không có dự tính đã vội vã quyết định, hắn thật sự cho rằng ba cái chân đột nhiên bị chặt mất hai! Cho nên mới nói, con người không thể nhặt cái lợi có sẵn được, chính là đạo lý này đấy.” Trần Thiên Vũ khẽ cười nói: “Đương nhiên, Bắc Đình chúng tôi cũng có sử dụng một vài mưu kế nhỏ trong chuyện này...”
Khang Thoa gật đầu, tất nhiên anh ta hiểu được nguyên nhân trong đó: “Hứa Văn Dũng thật sự cho rằng sòng bạc Hoan Thiên Hỉ Địa bị bang HN diệt trừ sao? Thế thì quả nhiên anh ta đã quá ngu ngốc rồi...”
“Đối với một người đã ấp ủ âm mưu từ lâu, đột nhiên vớ được cái bánh rơi từ trên trời xuống, hạnh phúc thường thường sẽ khiến đầu óc bị mê muội... Mặc dù Hứa Văn Dũng là một người đa mưu túc trí, nhưng lại khó tránh khỏi ‘trúng đạn’. Sức hấp dẫn thật sự quá lớn và quá đột nhiên, nếu đổi thành cậu hay tôi, chỉ sợ cũng không thể ngăn cản được.” Trần Thiên Vũ nói rất thật lòng, chính vì nắm bắt chính xác tâm lý này của Hứa Văn Dũng nên ông mới thành công.
“Đương nhiên, nếu không phải cậu xuất hiện đúng lúc thì kết quả thế nào vẫn chưa biết được.” Về điểm này, Trần Thiên Vũ hơi cảm kích.
Khang Thoa lắc đầu: “Bang Xà Vương vốn chính là kẻ địch của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2418825/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.