Hạ Nguyên Thân vẫn tỏ ra từ chối hợp tác, mọi người không ai hé răng, không khí trong phòng nặng nề, nhưng Cục phó Quản lại không hề biến sắc.
Theo từng giây từng phút trôi qua, thời gian lặng ngắt như tờ khiến Hạ Nguyên Thân dần cảm thấy thấp thỏm, anh ta lẩm bẩm: “Nếu không có gì muốn hỏi nữa thì tôi... có thể đi rồi đúng không?”
Trần Thiên Vũ khẽ mỉm cười, nói: “Không có gì, nơi này của chúng tôi cung cấp trà nước miễn phí, ngày nào cậu cũng có thể tới đây uống trà mà... chỉ cần cậu không ngại là được.”
Hạ Nguyên Thân sững sờ, tất nhiên hiểu rõ ý của ông: “Tôi không thích trà... các anh đã hỏi tôi nhiều lần rồi, không lẽ ngày nào cũng phải tới chất vấn một lần sao?”
Trần Thiên Vũ lắc đầu: “Có lẽ bọn họ và cậu đã chào hỏi nhau nhiều lần, nhưng tôi lại chưa từng nghe cậu nói đã trải qua chuyện gì, vì vậy tôi phải theo thông lệ mà triệu tập một lần... Tất nhiên, cậu cũng có thể lựa chọn không nói.”
Hạ Nguyên Thân vội la lên: “Không phải tôi không nói, mà là các anh vốn dĩ không tin tôi, tôi còn có thể nói gì nữa đây? Anh là lãnh đạo của họ sao? Anh sẽ tin tôi sao?”
Cục phó Quản đúng lúc lên tiếng: “Đúng thế, đây chính là người lãnh đạo trực tiếp của chúng tôi, có tin cậu hay không thì phải xem xem cậu có nói đúng sự thật hay không, hiểu chưa?”
Hạ Nguyên Thân bất đắc dĩ nói: “Tôi vẫn luôn nói thật, không biết tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417608/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.