Khang Thoa chú ý thấy Thượng úy Cù Nghi Huy dường như mang theo một thứ gì đó hơi kỳ lạ, đó là một cái bao da bò nằm ở bắp tay phải, được tạo thành hình đai da và bao da, chúng đều có màu vàng đất cũ kỹ, có điều, đai da thì thô ráp hơn, còn bao da thì sáng bóng hơn rất nhiều. Thành thật mà nói, thứ này thường được thấy trong những bộ phim kháng chiến chống Nhật, tạo hình giống như đang chứa hộp đạn Shiki 38 vậy, cho nên anh ta cảm thấy thứ này chẳng qua chỉ dùng để dọa người mà thôi, bên trong gần như rỗng tuếch, còn không thì chắc chỉ dùng để đựng ống nhòm loại nhỏ.
Mà sau khi bọn họ leo lên tàu, Cù Nghi Huy cẩn thận rút một khẩu súng lục từ trong bao da ra khiến Khang Thoa hơi ngây người.
Nhưng mắt Lý Nhất Đình lại sáng lên, tuy đây là khẩu quân dụng 64, khác xa khẩu cảnh dụng 92 trước đây mà mình thường dùng rất nhiều nhưng vẫn khiến ông cảm thấy thân thiết. Ông đột nhiên nhớ lại, cảnh sát biển cũng được phép dùng súng, vậy thì? Một tia sáng chợt lóe lên trong đầu ông.
Hình như bất cứ ai trong hải quân đều được phép có súng, ông đột ngột suy đoán.
Mấy năm nay, mình rất ít khi tiếp xúc với súng đạn nên có hơi xa lạ, thậm chí là sinh ra khoảng cách không nhỏ với loại vũ khí nóng này, nhưng khi nghe thấy Cù Nghi Huy lên đạn, một cảm giác kỳ quái lập tức xông thẳng lên đầu, dường như ông có thể rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417572/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.