Lê Sa Hào mang theo khói đen cuồn cuộn, đi được khoảng hơn nửa giờ, mặt biển nâu tro đáng sợ cuối cùng cũng hiện ra màu sắc xanh thẳm đầy thân thiết. Nhưng đại phó Lữ Tôn Việt vẫn không dám sơ suất, ông ta không biết bầy cá hung ác đó có còn ở trong bóng tối để theo đuôi hay không, cho nên ông ta không dám tự tiện giảm tốc độ.
Thẳng đến khi nhận thấy trong tiếng máy móc có tiếng động lạ rõ ràng, thuyền trưởng Mạt Quyền mới hạ lệnh cho guồng vào số ba, khôi phục lại tốc độ cao nhất để đi, tốc độ mạnh mẽ vốn chỉ dùng cho tình huống khẩn cấp, gây tổn hại cho máy móc rất nhiều, không thích hợp để di chuyển trong thời gian dài, cũng may mà Lê Sa Hào gần như là thuyền mới, nếu không thì lần này chưa chắc đã có thể tăng đến tốc độ như vậy.
Mọi thành viên trên Lê Sa Hào đều hoảng hốt, vẫn chưa định thần lại được, may mà toàn thể thành viên cuối cùng cũng bình yên vô sự, thật sự là vạn hạnh trong bất hạnh, nhưng nơi này là Tam giác Rồng, bọn họ lại đang di chuyển trên tuyến đường cách đường thủy quốc tế rất xa, chỉ sợ nguy hiểm vẫn chưa qua.
Lúc này, nhị phó Hạ Nguyên Thân hoang mang rối loạn mà chạy lên báo cáo, xảy ra chuyện lớn rồi.
Thuyền trưởng Mạt Quyền lúc này lại không quát anh ta, chỉ vội vàng hỏi chuyện gì.
“Kỹ sư trưởng vừa báo cáo, khoang thuyền chứa nước ngọt đã bị rạn nứt, hiện tại, nước ngọt ở trên thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417560/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.