“Anh vẫn không muốn nói cho chúng tôi biết chân tướng à?” Khang Thoa hơi tức giận, lúc này là thật sự tức giận rồi, người bác sĩ trẻ tuổi cường tráng dùng tên giả Cường Tử vốn có tên là Mộ Liên kia vẫn giữ im lặng.
Một hồi lâu sau…
Mộ Liên mới thở dài, nói: “Không phải tôi không muốn nói cho các anh bí mật, mà là tôi thực sự không có bí mật gì cả.”
“Làm sao mà tin anh được cơ chứ.” Khang Thoa hừ lạnh một tiếng: “Không có bí mật gì thì tại sao anh lại trốn trốn tránh tránh như thế? Chẳng lẽ anh thật sự đã gây ra chuyện gì không thể cho ai biết...”
Trần Thiên Vũ thản nhiên nói: “Thủ lĩnh chi thứ chín, cậu đừng tức giận, chúng ta đến đây cũng đâu ôm hy vọng gì quá lớn, một khi đã như vậy thì cần gì phải nổi giận. Bác sĩ Mộ Liên, chúng tôi chỉ muốn biết rốt cuộc chuyện tàu ma là như thế nào, chuyện khác thì chúng tôi sẽ không miễn cưỡng, nhưng vấn đề này hẳn là dễ nói đúng không.” Người ta đã không muốn nói thì ông cũng không muốn cưỡng cầu, bởi vì có lẽ ông đã đoán được phần nào rồi.
Mộ Liên hơi gật đầu: “Nếu muốn nói về tàu ma thì rất đơn giản, đó là tất cả thành viên gặp bão ấy đều tử nạn, chỉ còn lại con thuyền không bị lật, vẫn có thể trôi dạt trên mặt biển. Ở khu vực Tam giác Rồng, loại thuyền này rất nhiều, quá nhiều.”
Khang Thoa nheo mắt lại, nói: “Chuyện này mà còn cần anh nói à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417518/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.