Ýđịnh moi thông tin từ miệng Ngọc Nhi thất bại, cô gái này khiến Lý Nhất Đình không biết nên khóc hay nên cười nữa: bảo cô thông minh thì thà bảo là cô tùy hứng, hơn nữa còn tỏ ra là người đường đường chính chính không làm chuyện đen tối, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa. Dựa theo phán đoán ban đầu của Lý Nhất Đình thì có lẽ cô vốn không biết gì về nghiệp vụ của đảo Quan Cẩm, còn không thì đúng là đảo Quan Cẩm thật sự không tham gia vào sản nghiệp đen của đảo Rồng Ác, nên trông cô mới hoàn toàn tự tin như vậy, nhưng Lý Nhất Đình lại cảm thấy cực kỳ vô lý, không lẽ là do Ngọc Nhi quá ngây thơ nên vẫn luôn bị người ta giấu giếm sao? Nhưng lại không thể nói cô quá ngây thơ được, cô gái này trông rất khôn khéo, hiển nhiên đừng mong cô tin tưởng mấy lý do bình thường, khó lừa gạt cô hơn cậu thiếu gia Minh hấp tấp, đầy chí khí kia nhiều.
Câu “tiêu diệt” đảo Quan Cẩm mà Lý Nhất Đình nói ra vốn chỉ là nói linh tinh thôi, có lẽ Ngọc Nhi thật sự coi đây chỉ là lời nói đùa, nhưng cái ông muốn lại chính là hiệu quả vừa thật vừa giả này. Nhưng thái độ điềm nhiên như không của Ngọc Nhi đối với lý do ấy vẫn khiến ông nửa tin nửa ngờ, nếu đảo Quan Cẩm không phạm pháp thì làm sao có thể sinh tồn được ở một nơi hoang vu thế này chứ, về tình về lý đều không hề hợp logic.
Lý Nhất Đình cực kỳ nhức đầu khi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417511/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.