Khi những người ở trong phòng biết lý do Lý Nhất Đình “mượn cớ đi vệ sinh để chuồn mất” thì đều cực kỳ vui vẻ. Đối với vị trưởng phòng bình thường vẫn luôn đàng hoàng và trịnh trọng, chuyện này không thể nghi ngờ là ông đang muốn đập nồi, dìm thuyền, liều chết đến cùng. Trần Thiên Vũ bảo Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập đến khu vực gần đó để quan sát. Mấy ngày qua, bọn họ lại phát hiện ở trung tâm khu buôn bán phía Đông của đảo có một cái “tháp canh” rất đặc biệt. Kiến trúc của nó rất thú vị, một cái tháp mấy mét vuông, trên đỉnh có mái nhỏ với lan can xung quanh. Toàn bộ kiến trúc cao khoảng 20 mét, hoàn toàn không có cửa ra vào. Điều khiến người ta khó hiểu là đối với loại kiến trúc có độ cao như thế này thì người bình thường lên xuống thế nào? Chẳng lẽ mọi người trên đảo đều là hiệp khách có thể vượt nóc băng tường hay sao? Nhưng điều này cũng không làm khó Vạn Vĩnh Khôn vốn am hiểu leo trèo, khi anh quan sát kĩ thì phát hiện kiến trúc dạng tháp này có một ống thoát nước cố định ở thân tháp nhưng không nối xuống đất, trông chất liệu thì có vẻ cứng cáp, đường kính khoảng hai tấc. Vạn Vĩnh Khôn thử trèo lên, điều duy nhất khiến anh lo lắng chính là liệu ống thoát nước này có thể chống đỡ được trọng lượng cơ thể mình hay không? Kết quả, anh đã thuận lợi leo lên đỉnh, hơn nữa, không ngoài dự đoán rằng đây là một nơi rất tốt để quan sát, chí ít thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417507/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.