“Ở phía Tây đảo Thiên Diệp cách hai mươi hải lý, có một chiếc thuyền lạ, chiếc thuyền này đang gọi cho chúng ta qua vô tuyến điện cao tần. Tướng quân, chúng ta có trả lời họ không?” Một người trẻ tuổi đứng thẳng để đầu húi cua, có vẻ giống một sĩ quan đang dùng tiếng Nhật thấp giọng báo cáo cho Haraji Heihachirou.
“Miki, chiếc thuyền này có chủ động thông báo thân phận của mình không?” Haraji Heihachirou hơi cử động cánh tay phải hơi tê cứng của mình, hững hờ dùng tiếng Nhật đáp lại.
Người thanh niên tên Miki kia nhẹ giọng nói: “Theo báo cáo, bọn họ dùng tiếng Anh để nói mình là hải quân Trung Quốc.”
Haraji Heihachirou trở mình ngồi dậy, kinh ngạc nói: “Hải quân Trung Quốc, cậu không nghe lầm đấy chứ?”
“Đúng vậy, thưa tướng quân.” Miki khẳng định nói: “Nhưng nhiều năm qua, tôi chưa bao giờ nghe nói có tàu hải quân Trung Quốc nào hoạt động trên vùng biển Thái Bình Dương, có thể là phiên dịch sai cũng không chừng.”
Haraji Heihachirou bỗng phất tay một cái, trên mặt lập tức lộ vẻ khinh thường: “Hải quân Shina* rất yếu, các cậu cứ giả vờ không nghe thấy là được.” Bây giờ đã bước vào thế kỷ mới rồi mà cái tên Nhật Bản xưng bá đảo Thiên Diệp này vẫn còn dùng cách xưng hô từ Chiến tranh Thế giới thứ hai, thật ra thì nguyên nhân rất đơn giản, lúc gia tộc của lão ta chuyển đến đảo Thiên Diệp cũng đúng vào thời gian xảy ra Chiến tranh Thế giới thứ hai, từ đó trở đi là không còn trở lại Nhật Bản nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417454/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.