Một ngày nào đó trên đảo Thiên Diệp sau cuộc chiến, bốn người bạn cũ lần nữa gặp nhau trong boong tàu Lê Sa Hào, lúc này, Lê Sa Hào vẫn mới tinh như trước, đang chạy cho xong một cuộc hành trình xa xôi dài tới mấy tháng.
Bọn họ là: Trần Thiên Vũ, Lý Nhất Đình, Đông Phương Nhạc, Mộ Liên.
Đông Phương Nhạc tiếp tục giữ chức thuyền trưởng, Mộ Liên vẫn là bác sĩ, mà Trần Thiên Vũ và Lý Nhất Đình thì chuẩn bị lên đường trở về Bắc Đình, tiếp tục sự nghiệp của bọn họ.
Trước khi chia tay, bọn họ dự định hợp tấu một khúc, cái gọi là tình cảm giao hảo của người quân tử nhạt như nước lã, đối với người như bọn họ mà nói, chỉ có đồng cảm trên tinh thần mới là vui sướng nhất.
Nhạc khí đã có sẵn: Ốc biển, ống sáo, trumpet, guitar.
Dưới ánh nắng chiều tà, trên boong tàu Lê Sa Hào, bốn người bạn thân nhìn qua nước biển dập dờn, bắt đầu hợp tấu ca khúc thuộc về chính bọn họ:
Khúc ca linh hồn biển
Sáng tác từ: Trần Thiên Vũ
Soạn: Mộ Liên
(khúc nhạc dạo, âm bội)
Vốc lên một vũng nước,
Vung vẩy ra ánh vàng óng chói lọi đầy trời;
Bước qua vùng cát ấy,
Thềm lục địa dịu dàng mềm mại và ấm áp.
Đá ngầm phương xa,
Đá lởm chởm không cao ngất,
Yên lặng không sáng sủa,
Kiếp này chỉ ngóng nhìn thủy triều lên xuống,
Vĩnh viễn làm bạn trong ánh sáng trong veo.
Là ai đang gọi tôi ở chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417426/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.