Trò hay vẫn không diễn ra, Dạ Ca tiếp tục xui xẻo.
Gã đàn ông giống như gió thế mà chọc giận ông chủ của đảo Khỉ, tốc độ của Dạ Ca rất nhanh, nhưng vẫn có “tuyển thủ chuyên nghiệp” nhanh hơn gã, ai bảo gã quá đắc ý cứ đi đi về về, cứ liếc nhìn ví da màu nâu kia mãi làm gì? Hai cơn gió mạnh bắn nhanh qua bên tai như điện, tay trái của Dạ Ca đột nhiên máu me đầm đìa, một con khỉ trưởng thành với sắc mặt lạnh lùng chẳng những cướp đi chiến lợi phẩm trong nháy mắt mà còn tiện thể cào tai của Dạ Ca bị thương. Ba vết cào sâu đến tận xương trên cánh tay và mu bàn tay khiến Dạ Ca gầy gò đau tới mức giật mình, chất lỏng màu đỏ phun đầy đất, gã hoảng hốt bưng tay trái, vết thương xé rách da thịt khiến gã đau đớn ngồi xổm xuống mặt đất. Con khỉ kia ra tay bênh vực kẻ yếu, rõ ràng vẫn không bỏ đi mà đang nửa đứng thẳng cách đó không xa, một cảm giác oai phong đặc thù đột nhiên sinh ra. Một con khỉ trưởng thành khác thì bốn chân chạm đất, chậm rãi bước tới gần con khỉ đứng thẳng này, chiếc đuôi dài nhỏ phía sau uốn cong lên, hai mắt nhìn chằm chằm Dạ Ca, cực kỳ cảnh giác.
Lúc này, đám người Quý Trác đã đi xa, vốn không có ai phát hiện ra sự tồn tại của Dạ Ca, nhưng bị tiếng động ven đường quấy nhiễu, phải quay đầu lại. Phó Cục trưởng Quý Trác không đeo kính khi ra ngoài, nhưng mà ông ta bị cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-than-tham/2417409/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.