Giết người, thật sự là một chuyện không đẹp đẽ. Lấy địa vị và danh tiếng của Đông Phương Tình hôm nay, muốn giết một người bình thường không cần hắn tự mình ra tay. Không vội đi giết kẻ thù diệt môn, cũng không vội đi đoạt lại bảo đao giatruyền Mặc Nghiễn đao, kế hoạch của Đông Phương Tình hoàn toàn ngoài dựđoán của Kha Độ Phi. Lấy thời gian mười ngày, hắn khiến Kha gia bảo thấy được nguy cơ, lại lấythêm mười ngày nữa hắn khiến cho việc kinh doanh của Kha Gia bảo khôngcòn có khách tới cửa, ngay cả việc bảo tiêu được ủy thác trước cũng bởinhiều lý do mà bị hủy bỏ. Nếu như đứng sau lưng mọi chuyện thật sự là Đông Phương Tình, như vậy hắnrốt cục là ai? Kha Độ Phi cố tình phái người tìm khắp Sơn Đông, nhưngvẫn không tìm ra được hắn. Ghê tởm! địch trong tối ta ngoài sáng, Kha Độ Phi ngay cả kẻ địch là aicũng không rõ, hoàn toàn chỉ có thể đứng yên cho người ta đánh, loạitình trạng để mặc cho người ta chém giết khiến cho tính nhẫn nại của Kha Độ Phi hoàn toàn biến mất. Hắn chỉ tính được duy nhất một chuyện, đó là mục tiêu hạ thủ!!! Người nàodám tiếp thu công việc hộ tiêu của Kha Gia bảo bị mất thì người đó chính là đối tượng diệt trừ đầu tiên của Kha Độ Phi!!! “ Ngô lão đệ, chiều nay sẽ có người áp tiêu năm vạn lượng quan ngân điqua chân núi, ta muốn ngươi hãy tấn công mục tiêu này!” Kha Độ Phi đingựa thật nhanh tới Ngô sơn trại. “ Là ai hộ tiêu? Có bao nhiêu người hộ tiêu?” nghe nói có tiêu để cướp, cả Ngô sơn trại đều lên tinh thần. Mười mấy năm trước, đám sơn tặc bọn họ vì sinh tồn mà tụ họp lại một nơi,lấy Kha Độ Phi làm thủ lĩnh, tập hợp thành một tổ chức lớn, quản lý Ngôsơn trại là Nhị đương gia. Kha Gia Bảo cùng với Ngô sơn trại là chung một gốc, bọn họ một sáng một tối, một chính một tà, hắc bạch hai nơi đều ăn sạch. “ Người nào hộ tiêu ta không biết, chuyện này ta đang tra, cho nên thờiđiểm cướp tiêu ngươi lưu lại mấy tên còn sống cho ta, về phần số ngườihộ tiêu thì có khoảng 20 người!” đám người kia sẽ nếm hậu quả dám đốiđầu với Kha Gia bảo. “ Đại ca, ngươi yên tâm đi ta sẽ bắt được bọn họ!” Ngô sơn trại hào phóng nói. Tình huống gần đây của Kha Gia bảo đương nhiên hắn cũng biết,người dám làm trở ngại việc bọn họ kiếm tiền, dám tìm phiền toái cho Kha Gia Bảo, cũng chẳng khác gì kẻ địch của Ngô Sơn trại hắn. “ Lão đệ, chuyện này liền nhờ ngươi rồi, ta không có biện pháp ra mặt!” “ ta hiểu. Đại ca, ngươi cứ việc yên tâm về trước, chuyện này ta sẽ làm xong!” Ngô sơn trại võ ngực bảo đảm. Kể từ khi Kha Gia bảo gặp chuyện, huynh đệ trong trại cũng rất lâu khôngcó cơ hội động gân cốt, hiện tại vừa đúng dịp cơ hội lần này phải hoạtđộng một chút, năm vạn lượng quan ngân thật là quá hấp dẫn rồi!!! *** Tiệm thuốc Thanh Hoa, ngoài mặt là một tiệm thuốc bình thường không có gìlạ, nhưng thực sự là tổng phân đà của Vân Lưu cung ở Sơn Đông. Đông Phương Tình là đường chủ Thanh Long đường một trong tứ đường của Vân Lưu Cung – một trong hai đại cung của võ lâm!!! Thời gian mười năm khiến cho Diệp Mặc Nghiễn biến thành Đông Phương Tình,khiến cho hắn từ một thiếu trang chủ của Diệp gia trang bình thường biến thành đường chủ đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy trong giang hồ!!! Mà nàng, từ một thiếu nữ ngây thơ không biết buồn đảo mắt trải qua tangthương, không còn là cô gái xinh đẹp ngày xưa nữa. Thân phận của bọn họcách càng ngày càng xa. “ Vân Nhi!” vừa vào hậu viện, hắn chỉ thấy nàng ngơ ngác mất hồn nhìn núi giả. Đông Phương Tình tới gần nàng, nàng lại tránh ra xa. “Có chuyện gì sao?” “ Không có chuyện gì thì không thể tới thăm nàng sao?” Đông Phương Tìnhcười nhạt, hiểu rõ suy nghĩ của nàng “ Vân Nhi, ta nói rồi, ta không thể lại mất đi nàng!” “ Ta hiểu rõ!” hắn mỗi ngày đều nói ít nhất một lần, nàng không hiểu mới là lạ, nhưng mà nàng cũng chưa từng đáp ứng sẽ lưu lại. “ Vậy thì không cần tránh né ta!” hắn bước lên trước ôm hông nàng, nàngmuốn tránh ra một khoảng cách thì hắn lại tiến tới gần hơn. Hắn không có biện pháp, lại không muốn ra lệnh cho nàng, không thể làm gì khác hơnlà cùng nàng thi tính nhẫn nại rồi. “ Như vậy không tốt!” nàng khẽ giãy dụa. Từ sau khi ở vách núi trở lại, mỗi khi hắn nhìn thấy nàng đều ôm chặt lấy nàng. Nàng muốn cách xa hắn một chút thì hắn lại nói nànglà thê tử đã bái đường của hắn, về tính về lý hắn có thể làm bất cứchuyện gì với nàng, nàng có lý do gì cự tuyệt hắn??? “ Tại sao không tốt?” Đông Phương Tình nhìn nàng hỏi “ ta còn muốn côngbố với mọi người nàng là đường chủ phu nhân của Thanh Long đường, là thê tử của Đông Phương Tình ta!” “Không được!” “Tại sao không được!” Hắn nhíu mày hỏi. “ Biết rõ còn hỏi!” nàng cắn môi dưới trừng hắn, hắn rõ ràng biết nàngbăn khoăn cái gì mà còn dám hỏi, thật đáng ghét!!! Nàng chống hai taytrước ngực hắn, ánh mắt trừng hắn để hắn không thể giả bộ ngu ngốc. “ Lý do của nàng trong lòng ta căn bản không thành lý do!” hắn chợt nhíumày. Chỉ vì dung mạo, nàng tính toán bỏ hắn sao??? thật là quá đáng!!! “ Nhưng mà đối với ta đó chính là lý do!” nàng giùng giằng muốn rời khỏilồng ngực hắn, Đông Phương Tình liền đơn giản ôm nàng không thả. “ Không cần biết nàng biến thành hình dạng gì, nàng đều là thê tử duynhất ta chấp nhận!” hắn nói rõ lần nữa, sau đó đổi đề tài “ ta nhận được tin tức Ngô sơn trại sẽ phái người cướp quan ngân!” “ Vậy Kha Độ Phi đâu?” nói tới chuyện này, nàng lập tức dừng giãy dụa. Ngày đó trở lại từ vách núi, nàng mới biết hắn đã sớm lên kế hoạch tốt. Mặcdù nàng không biết cặn kẽ nội dung, nhưng lại biết nếu như thành côngthì Kha Độ Phi không chỉ mất Kha Gia bảo, còn có thể trở thành chuộtchạy cùng đường, không thể tiếp tục đặt chân trên giang hồ. “ Hắn sẽ không xuất hiện!” lão hồ ly này nếu như không cần thiết hắn sẽkhông tự mình mạo hiểm. Nhưng không sao, hắn có biện pháp cho lão hồ lynày tự động xuất hiện. “ lần này mục tiêu của ta là một lần tiêu diệtNgô Sơn trại!” “ ta cũng muốn đi!” Nàng lập tức nói. “Đi nơi nào?” Hắn không hiểu hỏi. “Ngô Sơn trại.” Chuyện báo thù, hắn đừng mơ tưởng đặt nàng ở một bên. Đầu tiên là hắn cau mày, sau đó nghĩ thông suốt được ý của nàng, không nhịn được bật cười. “ Không! Chúng ta không đi Ngô sơn trại!” hắn nói tiếp “ Chuyện của NgôSơn trại tự nhiên sẽ có quan phủ xử lý, chúng ta chẳng qua là tiểu dânchúng bình thường đợi một bên nhìn kết quả là được!” nếu như hắn đoánkhông sai, chậm nhất là sáng sớm ngày mai quan phủ sẽ thông báo tin tức tốt đã đại phá Ngô Sơn trại. “Quan phủ?” Nàng hoài nghi hỏi. “Đúng!” hắn gật đầu đáp. Cái bộ dáng tự tin kia, làm cho nàng trực tiếp nghĩ tới… “ Chàng lợi dụng quan phủ đối phó với Ngô sơn trại?” “ Không có!” hắn làm ra vẻ trong sạch “ Người của Ngô sơn trại muốn cướpquan ngân, quan phủ đương nhiên phải phái binh dẹp yên Ngô Sơn trại,chuyện này rất bình thường!” “ Chàng khiến quan phủ đi diệt Ngô sơn trại, còn Kha gia bảo thì sao?” “ Kha Gia bảo dĩ nhiên sẽ có kết quả tương tự!” Kha Gia bảo mặc dù làm ra vẻ buôn bán đàng hoàng, nhưng có trời mới biết có bao nhiêu người giống như ba huynh đệ ở Nam sơn vì không có tiền không có thế mà bị Kha Giabảo chiếm mất chuyện buôn bán, ác giả ác báo đó chính là chuyện kinhthiên địa nghĩa!!! Nghe giọng nói của hắn, nàng biết hắn đã có tính toán riêng. Vân Thủy Tâm chỉ quan tâm một chuyện… “ Chàng sẽ thu hồi Mặc Nghiễn đao sao?” “ Sẽ!” “ Như vậy, đem mạng của Kha Độ Phi để lại cho ta!” Nàng yêu cầu. “ Không được!” hắn không cần nghĩ liền cự tuyệt “ Vân Nhi, ta biết rõnàng muốn trả thù cho cha mẹ, nhưng là chuyện giết người không hợp vớinàng!” “ ta nhất định phải giết chết hắn!” đôi tay nàng nắm thành quyền, lời nói thốt ra lạnh như băng. “ Không được!” hắn bao bọc đôi tay nàng, giọng nói trầm thấp mà dịu dàng. “ Kha Độ Phi thiếu ta quá nhiều, ta phải là người giết chết hắn. chuyệnnàng nên suy nghĩ chính là chuyên tâm chữa khỏi độc trong người nàng!” “Ta rất khỏe.” Nàng quay lưng lại. Đông Phương Tình từ sau lưng vòng tay ôm nàng, cằm dựa vào vai nàng nói: “ Khi giúp nàng chữa thương, đại phu đã chẩn đoán ra trong cơ thể nàngđang mang độc, nhưng đại phu không biết đó là độc gì. Vân Nhi, nói chota biết, tại sao trong người nàng lại có độc?” Nàng rung động cả người, hít sâu một cái, cúi mặt không nói. Đông Phương Tình lập tức mạnh mẽ kéo lấy nàng quay lại, kéo khăn che mặt của nàng xuống, chuyên chú nhìn nàng: “ Vân Nhi, về chuyện học độc có phải nàng đang giấu diếm ta chuyện gì?” “Không có gì.” Nàng lắc đầu một cái. “Vân nhi, nàng biết không? Nếu như nàng có chuyện, ta sẽ đi cùng nàng.” Đông Phương Tình nhàn nhạt nói. Hắn sẽ không ép nàng nói thật, nhưng mà hắn muốn nàng hiểu mạng của nàng cũng là mạng của hắn. “ KHông cần làm chuyện điên rồ!” nàng nhanh chóng nói “ Chàng là huyếtmạch duy nhất của Diệp gia, không thể xảy ra chuyện được!” “ Vậy thì nàng cũng không thể có chuyện, nàng bình an thì ta nhất định sẽ bình an!” Hắn nháy mắt, ôn nhu cười hỏi “ Có muốn nói thật với ta hay chưa?” Nàng nhìn hắn chằm chằm. “ Chàng đang uy hiếp ta, một chút cũng không giống như Mặc Nghiễn ca ca của ta!” nàng thốt lên. Hắn cười to. “ Còn nàng lại quá quật cường, cũng không giống Vân Nhi nhu nhược thànhthật của ta. Nhưng mà bất kể bộ dạng bây giờ của nàng như thế nào đềuvẫn là Vân Nhi của ta!” Hắn đợi nàng, vẫn luôn dịu dàng như vậy, ngàn vạn nhu tình cũng chỉ vì nàng. Vân Nhi không biết quyết tâm nhất định phải rời đicủa nàng bây giờ lại còn được bao nhiêu? Nàng yêu thương hắn, nàng cóthể kiên trì được bao lâu??? “ Ta không biết là loại độc gì!” nàng chợt mở miệng, thanh âm nhẹ nhàng “ Cái người đã cứu ta kia là một cao thủ dụng độc, hắn đáp ứng dạy tadùng độc nhưng điều kiện duy nhất chính là ta phải thay hắn thử độc. hắn thả trên người ta một loại độc, loại độc này sẽ không lập tức phát tán, nhưng mà ở trong thân thể càng lâu thì độc tính càng mạnh!” “Thuốc giải đâu?” Hắn lập tức hỏi. “Không có thuốc giải.” Nàng lắc đầu một cái. “ Hắn đã phá hủy toàn bộ. hắn nói hắn không phải sư phụ của ta, trừ phi bản lãnh dụng độc của ta có thểđạt tới tiêu chuẩn của hắn, nếu không không thể gọi hắn là sư phụ. Màcái tiêu chuẩn đó chính là biết độc trên người ta là độc gì!” “ Hắn là ai?” “ ta không biết!” nàng lại lắc đầu “ bởi vì ta không đạt được tiêu chuẩncủa hắn nên hắn không chịu nói cho ta biết tên của hắn!” “ Vậy hắn đang ở đâu?” chỉ cần có thể tìm được người, thì nhất định có thể tìm được thuốc giải. “ Hắn đi rồi! hắn nói hắn đã dạy ta dùng độc, về phần ta có thể luyện tới trình độ gì thì phải trông vào tư chất của ta. Ta hiểu rõ, hắn sẽ không trở về nữa!” nàng tạm ngừng “ thật ra thì có thể giải độc hay khôngcũng không quan trọng, quan trọng nhất là ta phải báo được thù cho chamẹ!” “ Cho nên nàng muốn ta đem mạng của Kha Độ Phi để lại cho nàng!” là vì báo thù, cũng là vì nàng hả giận. Nàng căn bản đã không quan tâm tới sống chết, nếu như cần đồng quy vu tận cũng không sao, chỉ cần giếtđược Kha Độ Phi nàng không quan tâm mình phải trả giá cao thế nào. Tại sao nàng lại có thể khinh thường tính mạng của mình như vậy? Cái mạng già của Kha Độ Phi làm sao có thể so với tính mạng của nàng??? “ Không cho!” hắn nặng nề nói, ôm chặt lấy nàng “ ta không cho nàng giếtngười, thù của Diệp gia ta nhất định sẽ báo, mà mạng của nàng ta nhấtđịnh cũng phải cứu!” “Mặc Nghiễn ca ca…” Hắn vừa bỏ một viên thuốc vào trong miệng nàng, vừa hưởng thụ tiếng gọi màđã lâu nàng đã không gọi “ Gọi thêm mấy lần nữa đi!” tiếng gọi này hắnđã đợi quá lâu. “ Chàng cho ta ăn cái gì?” không để ý tới lời hắn nói, nàng nuốt xong rồi hỏi. “ Thuốc giải độc đặc chế của Nam Thiên Cừu, hắn là đường chủ Chu Tướcđường, ngoại trừ cung chủ thì hắn chính là đại phu và cao thủ dụng độccao minh nhất Vân Lưu Cung! Viên thuốc này tuy không thể giải độc chonàng, nhưng nhất định sẽ có thể khiến cho độc tính khuếch tán chậm hơn,đợi khi tìm được Thiên Cừu thì hắn sẽ có thể biết được độc của nàng làgì và giải độc cho nàng!” Đông Phương Tình một chút cũngkhông lo lắng không giải được độc của nàng, cho dù phải giành người vớiDiêm Vương thì hắn cũng sẽ giành đoạt nàng trở lại. Nàng sâu kín ngó hắn một cái. “ Chàng chính là không chịu cho ta tự tay giết Kha Độ Phi, có đúng hay không?” “ hai tay nàng chưa từng nhiễm qua máu, vậy thì không nên nhiễm! Giếtngười sẽ không làm cho nàng dễ chịu hơn!” hắn cúi đầu, cầm lấy đôi taynàng. “ Làm sao chàng biết ta chưa từng dùng độc giết người qua?” “ nếu như nàng có thói quen giết người, trên người mang độc dược sẽ không chỉ có thuốc mê! Mà buổi tối hôm đó ở Kha Gia bảo, nàng cho dù khôngchạy thoát khỏi đuổi giết nhưng cũng không hạ tay nặng với bọn hộ vệ!”đây chính là sự thật. “ Tại sao ta cảm thấy giống như chuyện gì của ta cũng không thể gạt được chàng?” nàng giận dỗi nói. “ Bởi vì ta quan tâm nàng, cũng bởi vì nàng tin tưởng ta!” hắn nâng cao mặt của nàng, nghiêng đầu hôn lên môi nàng. Vân Nhi run rẩy, nước mắt lại thấm ướt hốc mắt. Không phải mọi người đàn ông đều có thể hôn một cô gái diện mạo xấu xí, chodù đó là nữ nhân hắn yêu thương cũng vậy! Vậy mà hắn lại hôn nàng, mỗimột lần hôn đề là một loại đoạt lấy thật sâu, không chút khách khí cướplấy, cũng là một loại không chút cất giữ bỏ ra!!! “ Ta hôn nàng, không phải là muốn làm cho nàng khóc!” hắn phát hiện ranước mắt của nàng, cười thật nhỏ nói, lại hôn khô nước mắt của nàng. “ Mặc Nghiễn ca ca…” nàng nghẹn ngào kêu, nhịn không được áp đầu vào ngực hắn. Mỗi lần nàng nghĩ muốn kéo dài khoảng cách của bọn họ thì hắn lại sử dụngmọi phương pháp để kéo lại, hơn nữa trong lúc nàng không để ý lại lầnnữa khuất phục tình cảm của nàng, khiến cho nàng tự động nép vào lònghắn. Mặc Nghiễn ca ca của nàng, hiểu nàng rõ nhất, lại quá thông minh… nàng còn có thể kháng cự được hắn bao lâu??? Ngô Sơn trại bị diệt! Kha Độ Phi vừa nghe thấy tin tức này, liền khiếp sợ ngay cả ly trà cũng đổ. Điều này sao có thể? Còn Vô Song thì sao? “ Còn tiểu thư đâu?” “ Tiểu thư không có bị bắt, nhưng mà cũng không có ai thấy tiểu thư!” “ Tiểu thư đang ở đâu?” Kha Độ Phi cực kỳ tức giận hỏi. “Không. . . . . . Không biết.” “ Không biết?” Vô dụng!!! Kha Độ Phi một quyền đánh bay cái tên tới báotin “ Đi tìm, gọi mọi người tập hợp nhất định phải tìm được tiểu thư! “ Vâng!” người nọ giống như bay rời đi. Thất sách! Thật là quá thất sách rồi!!! Hắn không ngờ lần này vận chuyển quan ngân lại không có đơn giản như vậy,hắn cho là hai mươi người vận chuyển một chuyến năm vạn lượng quan ngânđã coi là đủ nhiều người, không nghĩ tới quan ngân chỉ là ngụy trang, là bẫy của quan phủ, mục đích thật sự của bọn họ là muốn tiêu diệt Ngô sơn trại!!! Nhưng còn có chuyện không hợp lý lắm! Ngô sơn trại tồn tại đã lâu, trừ bỏ lúc bắt đầu quan phủ có phái người muốn càn quét sơn tặc, nhưng mà sau khi đại bại thì quan phủ đã sớm buôngtha, tại sao vào thời điểm này lại đột nhiên phái người tới diệt trại??? Là ai bày mưu ở sau lưng? Đầu tiên là việc buôn bán của Kha gia bảo, sauđó là Ngô sơn trại, như vậy mục tiêu kế tiếp chính là diệt Kha giabảo??? Mới nghĩ tới đây, bên ngoài đại sảnh đột nhiên là một mảnh ầm ĩ, tiếng kêuđau càng lúc càng tới gần, Kha Độ Phi lập tức đi ra ngoài nhìn xem, đitới giữa đại sảnh thì hai người thủ hạ ngoài cửa bị ném vào trong!!! Kha Độ Phi dừng chân lại, lấy thái độ trầm ổn đối mặt với người vừa tới. “Đông Phương Tình.” Vẫn như cũ một thân áo bào màu xanh, tay áo bay bay, Đông Phương Tình tư thái tiêu sái, giống như một nho sinh bước tới. Kha Độ Phi vẫn trấn định đứng yên tại chỗ. “ lần trước ta lấy lễ đón tiếp, lần này Đông Phương công tử đi tới Kha Gia bảo hình như không nên dùng loại thái độ này!” “ Như vậy bảo chủ nghĩ Đông Phương Tình nên dùng loại thái độ nào để đốimặt với một người được cho là đứng đầu một bảo nhưng lại thật ra là kẻsát thủ máu lạnh diệt môn cả nhà người khác?” Đông Phương Tình tạm ngừng giọng rồi nói tiếp “ Hay phải xưng hô ngươi là… son tặc cướp mạngngười?” “Có ý tứ gì?” Kha Độ Phi cau mày hỏi. “ Bảo chủ thật là một người hay quên!” Đông Phương Tình khẽ động miệngcười, nhưng nụ cười lại không tới được đáy mắt “ Mười năm trước huyết án diệt môn của Diệp gia trang bảo chủ có thể dễ dàng quên như vậy sao?” Kha Độ Phi bị chấn động, cố hết sức duy trì bản thân đứng thẳng. “ Ngươi… ngươi chính là Diệp Mặc Nghiễn?” “ ta chỉ là một người tới lấy lại công đạo cho huyết hận của Diệp gia!” Đông Phương Tình nhàn nhạt nói. “Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . .” Kha Độ Phi nuốt nước miếng, tỉnh táo lại,toát ra một khuôn mặt tươi cười “ Nếu như ngươi thật sự là Diệp MặcNghiễn, như vậy chính là hiền chất rồi, năm đó cha ngươi đã cứu ta,không nghĩ tới Diệp gia lại xảy ra chuyện như vậy, lúc ta biết thì đãkhông còn kịp nữa!” “ Kha Độ Phi, không cần làm bộ làm tịch nữa!” ánh mắt của Đông PhươngTình trong nháy mắt trở nên lạnh lùng “ Ngươi cho là năm đó ở bên váchnúi ta không có nhìn thấy khuôn mặt của ngươi hay sao?” Vẻ mặt của Kha Độ Phi cứng đờ. “ Ngươi cho là năm năm sau lấy Mặc Nghiễn đao ra, giết một đám hắc ynhân, là có thể đại biểu cho ngươi đã báo thù cho Diệp gia, sau đó thuận theo tự nhiên sở hữu Mặc Nghiễn đao, sáng lập Kha Gia Bảo? ngươi cho là chỉ cần ngươi làm ăn buôn bán, biến ngươi trong mắt người khác trởthành người chính đạo, nên việc buôn bán ngầm của Ngô sơn trại, chântướng huyết án của Diệp gia sẽ không có người biết? mà tội của ngươi sẽthần không biết, quỷ không hay sao?” Mỗi một chuyện Đông Phương Tình nói ra thì mặt của Kha Độ Phi lại trắngthêm một phần. Kha Độ Phi vốn coi như hắn là Diệp Mặc Nghiễn, trừ bỏhuyết án Diệp gia, những chuyện khác hắn cũng không biết. “ Đáng tiếc, coi như ngươi có được Mặc Nghiễn đao thì cũng không có cáchnào phá giải bí mật của Mặc Nghiễn đao!” Mặc Nghiễn đao quý giá, trừ bỏviệc nó có thể cắt đá như cắt bùn thì quan trọng nhất đó là nó giấu giếm một bộ bí môn đao pháp mà tất cả mọi người luyện đao đều thèm thuồng,chỉ cần luyện thành bộ đao pháp này thì người cầm đao coi như là thiênhạ vô địch!!! Kha Độ Phi chính là biết điều này, vọng tưởng muốn luyện thành đao phápthiên hạ vô địch nên mới không tiếc sát hại cả nhà Diệp gia để cướp Mặc Nghiễn đao! Chỉ tiếc trừ hắn ra, trên đời này không có người nào biết được làm sao cóthể mở ra bí mật ở trong đao, coi như Kha Độ Phi có được Mặc Nghiễn đaothì cũng tuyệt đối không lấy được bí mật trong đao! “Làm sao ngươi biết nhiều như vậy? !” “ Nếu muốn người không biết, trừ khi mình đừng có làm!” Đông Phương Tìnhcười lạnh “ Ngô sơn trại đã thú nhận tất cả, bao gồm cả việc mấy năm qua ngươi là chủ mưu gây ra bao vụ án, cùng với mối quan hệ của Kha Gia bảo cùng với Ngô sơn trại. Quan phủ sẽ rất nhanh phái người tới đây, tất cả sản nghiệp của Kha gia bảo sắp bị niêm phong!” tất cả thành quả Kha ĐộPhi khổ tâm kinh doanh toàn bộ hôm nay sẽ tan thành mấy khói. Kha Độ Phi đột nhiên hiểu ra. “Là ngươi giở trò quỷ, có đúng hay không? Hại ta mất đi việc buôn bán, hạita mất đi toàn bộ danh tiếng, đều là ngươi đúng hay không?” “ So với việc ngươi trong một đêm diệt sạch bốn mươi mạng người của Diệpgia ta, chuyện nhỏ này coi như là một hồi báo nho nhỏ, không phải sao?” “ Ngươi quả nhiên là Diệp Mặc Nghiễn!” Kha Độ Phi ngược lại tỉnh táo lại “ Không nghĩ tới ngươi bị thương, bị ta đánh rớt xuống vực mà còn có thểsống, mạng ngươi rất lớn!” “ Ta không có chết, như vậy người đáng chết chính là ngươi rồi!” ĐôngPhương Tình lạnh lùng nói “ Trừ bỏ huyết án Diệp gia, ta còn phải vì Vân Nhi lấy lại công đạo!” “Vân Thủy Tâm? !” Chẳng lẽ nàng cũng không có chết! “ Ngươi muốn có nàng, không phải sao?” Đông Phương Tình chậm rãi bước đi lên phía trước. “ Thấy sắc động tâm, ngươi không phải không cần biết Vân Nhi đã gả chota, chỉ muốn lấy được nàng, thỏa mãn tư tâm của ngươi. Chỉ tiếc Vân Nhicá tính cương liệt, tình nguyện nhảy núi cũng không nguyện ở bên ngươi,thời điểm nàng nhảy núi ngươi có tâm tình gì?” “ Không ở cùng ta, nàng ta chết đi coi như là dứt khoát!” Kha Độ Phi máu lạnh trả lời. “ Xem ra ngươi một chút hối hận cũng không có!” Đông Phương Tình giận quá bật cười, vỗ hai tay, Bàng quản sự lập tức áp giải Kha Vô Song cùng với Kha Siêu xuất hiện. “Cha!” Kha Vô Song không thể tin được, phụ thân luôn luôn thương nàng, yêu nàng, lại chính là một đao phủ lãnh huyết vô tình!!! “Vô Song!” Kha Độ Phi biến sắc, “Thả Vô Song ra!” Đông Phương Tình vừa nhấc tay, kiếm trong tay Bàng quản sự hướng về phía cổ Kha Vô Song. “ Khoan!” Kha Độ Phi hô to, cắn răng nói “ kẻ thù của ngươi là ta, ngươicó giết thì hãy giết ta, con gái ta vô tội, nàng không có liên quan tớiân oán của chúng ta, hãy thả nàng ra!” “ Mười năm trước đối mặt với cha mẹ ta, cha ta thậm chí là ân nhân cứumạng của ngươi, đối mặt với già trẻ lớn nhỏ của Diệp gia, đối mặt vớiVân Nhi vô tội, ngươi có từng nương tay?” Đông Phương Tình lạnh lùng trả lời. “Đông Phương Tình!” Kha Độ Phi giận dữ rống to, con gái ở trong tay người ta, hắn muốn xông về phía trước lại sợ làm hại sinh mạng của con gái. Đông Phương Tình chẳng qua là cười lạnh, diện mạo nho nhã ôn hòa bình thường nhưng trong lòng là một mảnh ý hận. Kha Độ Phi trấn định nhìn thẳng vào mắt Đông Phương Tình, chủy thủ trongtay áo lặng lẽ nhẹ nhàng xuất hiện, cánh tay khẽ động, chủy thủ lập tứcbắn về phía Bàng quản sự. Đông Phương Tình động tác nhanh hơn, tay áo đồng tới nâng lên, một luồng khí bắn ra khiến chủy thủ rơi xuống đất. Kha Độ Phi xông lên phía trước, nhanh chóng ra quyền. Đông Phương Tình lấy lui làm tiến, cùng hắn đánh nhau lực đạo càng lúc càng mạnh. Kha Độ Phi ý thức được công lực của đối thủ rất mạnh, bản thân mình không liều mạng tuyệt đối không có đường thắng, thế công của hắn dần dần chuyển,vừa đánh vừa lui vào bên trong muốn chạy đi lấy Mặc Nghiễn đao. Đông Phương Tình không để cho hắn đạt được ý định, lúc Kha Độ Phi muốn luivề phía sau thì hắn lập tức tung tuyệt học Tiêu Long ra, ở trong vòng ba bước, chưởng pháp mạnh mẽ tung ra, lấy thế phá trời đánh trúng ngực Kha Độ Phi, Kha Độ Phi lập tức phun máu tươi, lảo đảo lui ra sau mấy bước. Đông Phương Tình thu thế, chưởng hình thay đổi, Cầm Long Trảo phóng tới, Kha Độ Phi đưa tay đỡ lấy, Đông Phương Tình một lần nữa phát chưởng, nộilực hùng hậu tung ra, dễ dàng đánh gãy hai tay của Kha Độ Phi. “ A….” Kha Độ Phi chịu đau la to, suy sụp ngã xuống ngay chân ghế. “ Đừng giết cha ta!!!” Kha Vô Song gấp gáp thét chói tai “ Đông PhươngTình… van cầu ngươi đừng giết cha ta…” nàng ta mềm nhũn cả người, quỳxuống, chỉ có thể van xin cầu khẩn. Đông Phương Tình thu lại chưởng thứ ba, ánh mắt trở nên âm trầm. “Tánh mạng của hắn là của ta!” Mọi người chưa kịp hồi thần, thì một thanh kiếm bén nhọn đã lập tức đâm về phía Kha Độ Phi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]