Chuyển ngữ: Tuyết Liên 
"Thiên Kiêu! Em có biết mình đang làm cái gì không?" Đông Phương Phong Hoa đi về phía Đông Phương Thiên Kiêu lo lắng hỏi. 
"Đừng lo lắng em không có điên." Đông Phương Thiên Kiêu thản nhiên nói. 
"Em nhốt cô ta nơi đó 20 ngày rồi! Hơn nữa mỗi ngày lại tới tìm cô ta… Thiên Kiêu thế này là sao? " Đông Phương Phong Hoa thở dài. 
Ngày đó khi vừa nghe thấy mỹ nhân từ bị người khác ác ý đập vỡ nó, hắn cùng bà nội và mẫu thân chạy nhanh về Đông Phương gia nhìn chằm chằm từ bàn kia đều không thể tin nổi, họ bảo quản mỹ nhân từ vài trăm năm nay mà cứ như vậy bị Hắc Tĩnh hủy. Làm cho bà nội ngay tại hiện trường bất tỉnh, mẫu thân la khóc thất thanh, mà hắn chỉ có thể gắt gao ôm lấy vẻ mặt bi thương của Triệu Mộ Hiền cố gắng trấn định chính mình trấn định. Cứ mỗi đợt sóng mạnh đánh vào Đông Phương gia ngày càng đáng sợ, bà nội bị bệnh, mẫu thân chăm sóc bà ngày đêm sống trong đau xót khổ sở. 
Tuyệt Thế lửa giận bùng bùng cứ mặc đời ngày đêm ra ngoài không ở nhà. Về phần Khuynh Quốc cùng Cừu Nghĩa thì vẫn bặt vô âm tín, vì chưa liên hệ được nên đương nhiên không biết chuyện xảy ra trong nhà. Còn kẻ đáng lo nhất chính là Thiên Kiêu, nó luôn lãnh khốc vô tình khó khăn lắm mới chân chính yêu một nữ nhân nhưng hi vọng cuối cùng của mình lại bị chính tay nàng ta huỷ, làm sao nó có thể thừa nhận mà vượt qua? Mà hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-my-nhan-tap-2-linh-hon-me-dam/181635/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.