Chuyển ngữ: Tuyết Liên
Ta hận! Ta rất hận……
Là ai? Là ai đang nói chuyện với mình?
Ô ô hu hu …… Ta không cam lòng…… không cam lòng……
Đau! Có 1 cảm giác cực kì đau thương đang giằng xé trong ngực nàng, đau đến không thể thở nổi giống như cái đó mang theo cái hận mãnh liệt, hô lên mình không cam lòng chính là chính nàng sao?
Đem "mỹ nhân từ" trả lại cho ta……
Cái gì? mỹ nhân từ? Là…… mỹ nhân từ của Đông Phương gia sao? Ý nghĩ đang nháy lên nhớ tới lúc trước nhập vào người Lỗ Mặc có sở thấy 1 cái từ bàn xinh đẹp lại ẩn giấu nhưng bi oán, là màu của mưa? Mưa nước mắt? Cái vệt sang quen thuộc, cái vòng tròn đó rất quen thuộc nhìn nó mà lòng nàng đau, lòng nàng run rẩy.
Lúc này từ bàn kia đột nhiên vỡ toang ra thành nhiều mảnh nó toé ra máu, máu từ trên ngực nàng chảy ra!
"A……" Hắc Tĩnh kinh hãi bật dậy, sắc mặt trắng bệch, ngực như còn lưu lại 1 sự chấn động đó, giống như trái tim đang nổ tung ra.
Hu…… hu……
Tay của nàng đưa lên đang run rẩy, chặn lên trước ngực như đang rất kinh hãi. Những hình ảnh lặp đi lặp lại làm cho nàng thấy cơn ác mộng của mình trước nay đều liên quan đến "mỹ nhân từ". Nàng phải nghĩ biện pháp tận mắt thấy cái mỹ nhân từ của Đông Phương gia là cái dạng gì.
"Cô rốt cục đã tỉnh!" Triệu Mộ Hiền đứng ở bên cạnh cửa.
Nàng ngẩng đầu mắt liếc trững lại.( L: tình duyên ngàn kiếp của hồn vị thợ gốm kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-my-nhan-tap-2-linh-hon-me-dam/181633/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.