Trên thế giới này, chẳng có ai là tuyệt đối hoàn hảo, cũng chẳng có ai có thể kiếm tìm được cho mình phép màu từ những câu chuyện cổ tích mơ hồ. Tháng năm qua đi, mọi thứ dường như chệch hướng so với quỹ đạo ban đầu của nó. Có những việc cứ ngỡ như là chính mình đã nắm trọn trong lòng bàn tay, ai ngờ đâu chính là tự mình hoang tưởng, bởi vì nó sớm đã giống như cát bụi trôi đi từ lâu.
Cuộc đời của mỗi người nào có ai không mong được làm nhân vật chính? Tưởng như là dễ dàng, nhưng thực chất lại khó khăn vô cùng. Đời, không giống như là mơ. Chẳng có ai là hoàn hảo, cũng chẳng có ai tự tin nói rằng mình tuyệt đối hoàn hảo. Ở đâu đó trong con người của mỗi người cũng vẫn đều chưa được hoàn thiện, cho dù nó chỉ là một điều nhỏ nhoi.
Xuyên không trở thành nữ phụ, điều này không biết là nên khóc hay nên cười đây? Thế nhưng mà, nữ phụ này thực sự là vừa ngu ngốc, đồng thời cũng thật là đáng thương. Liệu khi nhân vật nữ phụ không còn là nữ phụ, mọi việc có thay đổi được cục diện hay không? Chớp mắt một cái, cả giang sơn cũng đều có thể thay đổi, khác xưa đến chóng mặt. Vậy còn tình yêu liệu có đổi thay?