Sau khi So quý kết thúc, điện chủ chấm khả năng ứng biến linh hoạt mà cho phép Đinh Thục Nghi tiến vào Chủ điện Chu Tước tu luyện, đây là chuyện đáng mừng, song có vẻ nàng không được chào đón thì phải. Mười mấy sư huynh, sư tỷ nhìn thấy nàng, tỏ rõ thái độ chán ghét, xì xào bàn tán.
“Ta thật không hiểu Đinh Thục Nghi kia dựa vào đâu mà được vào nơi này tu luyện cùng chúng ta cơ chứ.”
“Tu vi cũng chỉ mới đạt Thiên Huyền Nhị cảnh, đệ tử ở phân điện có tu vi như vậy có đến cả nắm người, không biết điện chủ coi trọng cô ta ở điểm nào.”
“Phải rồi, đệ tử phân điện tỷ thí thắng cũng đâu chỉ có mình nàng ta, vậy mà chỉ có nàng ta được tiến vào”
“... ....”
“Cứ nhìn cái cách nàng ta thi triển vũ kỹ thật vụng về, cơ bản là không khống chế nổi thiên lực.”
“Thực lực như vậy mà cũng có mặt mũi ở trong chủ điện”
“....”
“....”
Đinh Thục Nghi nàng sống hai đời, chẳng lẽ còn để ý miệng lưỡi người đời uốn éo trăm đường hay sao. Người ta có đầu nghĩ suy, có miệng nói, nàng chẳng thể cấm được, chẳng buồn cãi nhau với bọn họ, nàng chỉ im lặng tìm một chỗ ngồi xuống tu luyện. CHỉ là không phục nàng tu vi còn yếu kém đã vào được chủ điện, chỉ cần nàng tăng thực lực lên là bịn họ chẳng còn gì để nói nữa.
... ....
Mọi người thấy một đạo bóng dáng trước mặt, tất cả đều ngậm miệng lại.
“Các ngươi đang làm cái gì? Thân là đồng môn đệ tử phải hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-giao-chu-den-di-gioi/773170/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.