🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có câu nói: “Tuyết rơi không lạnh, tuyết tan lạnh”. Vì vậy, dù cho mưa tuyết bên ngoài chưa ngừng song thời tiết cũng không phải quá lạnh.



Chỉ là – dù như vậy, trước khi ra khỏi cửa Âu Dương Minh Nhật vẫn cầm lấy tấm áo lông cáo đỏ treo trên giá cẩn thận choàng lên cơ thể người bên cạnh.



Cúi đầu nhìn những ngón tay trắng noãn thon dài kia chậm rãi thắt nút thật chắc trên tấm áo choàng lộng lẫy quý giá, Đông Phương Bất Bại chỉ cảm thấy sự ấm áp đang bao quanh mình hiện tại dần thẩm thấu vào sâu trong lòng.



Giúp y sửa sang lại trang phục, Âu Dương Minh Nhật lại đi rót một cốc nước nóng, đổ ra một viên thuốc trong bình ngọc rồi đưa đến bên môi y.



Đông Phương Bất Bại không chút nghĩ ngợi há mồm ngậm lấy, lại uống hai ngụm nước từ cái chén trong tay hắn, sau đó mới tiếp tục cùng hắn sánh vai bước ra ngoài.



Chỉ là trong khoảng thời gian của một bữa cơm, vậy mà cả trời đất như khoác lên một tấm áo mới màu trắng bạc sạch sẽ tinh khiết.



Đứng ở cửa một hồi, Đông Phương Bất Bại quay đầu nói với người nọ, “Mưa tuyết hôm nay thật lớn.”



Âu Dương Minh Nhật ừ một tiếng, rồi cùng y bước ra ngoài.



Hai người tùy ý đi dạo, không lâu sau liền ra khỏi viện tử của mình.



Đi được một lúc, Âu Dương Minh Nhật phát hiện người vốn đi bên cạnh mình lại tụt lùi về phía sau, không khỏi ngừng lại. Song hắn vừa hơi quay đầu, người đang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-diec-huu-nhat-quy-xu/3263938/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.