🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày hôm sau, trời thật xanh, mây cũng chỉ có vài đám nhỏ rải rác, ánh mặt trời chói chang.



Hờ hững khoác một lớp áo ngủ bằng gấm mềm mại, nghiêng người nằm trên tháp (giường nhỏ) trải đệm mềm mại êm ái, lúc thì nhàn nhã thưởng trà, khi lại ăn chút điểm tâm ngon ngọt, nhàm chán thì liền quay ra thưởng thức dáng vẻ bận rộn của người bên kia bàn gỗ. Đông Phương Bất Bại tỏ vẻ tâm tình y vô cùng sung sướng, cuộc sống đã không còn gì có thể tốt đẹp hơn.



Cầm bút, hạ xuống tập sổ sách những nét liên tục không ngừng nghỉ, Âu Dương Minh Nhật cũng không ngẩng đầu lên, nhắc nhở: “Dùng ít điểm tâm một chút, nếu không bữa tối lại không muốn ăn.”



Mặc dù trên mặt hắn vẫn là biểu tình thản nhiên đạm mạc như trước, song ý quan tâm trong ngữ điệu giọng nói lại chẳng thể nào che giấu nổi.



Giường nhỏ vốn được đặt ngay bên cạnh bàn. Nghe lời hắn nói, Đông Phương Bất Bại nhỏm người dậy, tiến đến dán nửa thân mình vào tấm lưng gầy mà rộng của người vẫn đang mang khuôn mặt nghiêm túc xử lý giáo vụ kia, đưa điểm tâm trong tay tới bên môi hắn.



Rõ ràng biết rằng võ nghệ y cao siêu, tuyệt đối sẽ không có chuyện trượt ngã. Song khi cơ thể ấm áp của y áp tới lưng mình, Âu Dương Minh Nhật lại vẫn không nhịn được mà vô thức đưa tay đỡ lấy thắt lưng y.



Thấy y đưa điểm tâm lại gần, Âu Dương Minh Nhật há miệng cắn một miếng nhỏ, nuốt xuống rồi nói: “Nếu buồn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-diec-huu-nhat-quy-xu/3263934/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.