Trong sự chờ đợi của Đỗ Hoàn Nhi, đêm Trừ tịch – đêm 30 chậm rãi đến.
Không biết có phải bị đứa nhỏ kia ảnh hưởng không, Trương Mạc và Đông Phương Bất Bại cũng bắt đầu chờ mong. Lễ mừng năm mới những năm trước kia, Trương Mạc bình thường đều không vui lắm. Bởi vì đó là dịp gia đình đoàn viên, tình cảnh một thân một mình như hắn lại càng buồn cười cùng đáng thương. Đông Phương Bất Bại lúc ở trên Hắc Mộc Nhai dù cũng giăng đèn kết hoa, náo nhiệt phi thường, nhưng bên người lại không có ai có thể nói chuyện cùng. “Dương Liên Đình” kia nói là phải về ăn mừng cùng người trong nhà mà hợp tình hợp lý bỏ lại y, mà ai lại không biết trong nhà hắn chỉ còn lại mấy người thiếp?! Hiện giờ có người này ở bên, Đông Phương Bất Bại liền cảm thấy năm mới thật vui vẻ.
“Tiên sinh, hôm qua Viên Vũ nói muốn tới đây ăn mừng năm mới. Có được không?” Mặt Đỗ Hoàn Nhi hồng lên, bộ dáng ngượng ngùng hỏi.
Trương Mạc trong lòng thầm than ‘nữ đại bất trung lưu’, nói: “Đại bá có đồng ý không?”
“Viên đại bá đi phương Bắc chưa về.”
“Được rồi.”
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến. Phát hiện người kia đang trốn ở một nơi gần đó, Trương Mạc giả vờ như không biết, tiếp tục cười nói: “Tiểu Hoàn Nhi, về sau ngươi phải ăn mặc cẩn thận. Viên công tử kia ánh mắt thật cao, trong quá khứ gặp nhiều cô nương đều nổi tiếng là tuyệt sắc.”
Viên Vũ đang trốn nóng nảy, thấy Trương Mạc xấu xa định nói thêm cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-da-bach/1424521/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.