🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vốn là Đông Phương Bất Bại trở về nhìn Kí An một chút xem có thức dậy chưa. Nhìn thấy bảo bối đi đến bên người mình vươn tay ra muốn ôm một cái, liền lập tức bừng tỉnh. Nghiêng người xuống, vẻ mặt yêu thương ôm Kí An vào lòng:

– An nhi, con biết đi? – Trong giọng nói của Đông Phương Bất Bại mang theo một tia vui mừng. Nhưng đứa nhỏ mới bốn tháng đã biết đi, này cũng là quá sớm đi! Bất quá Kí An từ nhỏ đã có vẻ thông mình khác thường, Đông Phương Bất Bại nghĩ nghĩ cũng liền cảm thấy bình thường. Có lẽ giống như lời nói của Liên đệ, An nhi là một kỳ tài đi.

– An nhi, dưới đất vừa bẩn lại lạnh, lần sau không được lại đi trên mặt đất. – Đông Phương Bất Bại tựa hồ như có chút trách cứ.

Kí An mở to đôi mắt ngập nước, hốc mắt còn có chất lỏng trong xuống chờ trào ra, vô tội chớp chớp với Đông Phương Bất Bại, có vẻ vô cùng điềm đạm đáng yêu.

Nhất thời Đông Phương Bất Bại cảm thấy đau lòng, vội vàng an ủi nói:

– An nhi ngoan, không khóc không khóc, muốn cái gì liền chỉ cho nương xem.

Kí An cọ cọ khuôn mặt nhỏ nhắn lên hồng y, tất cả nước mắt đều dính vào trên đó, sau đó ủy khuất chỉ chỉ ấm trà trên bàn.

– An nhi là khát nước sao? – Đông Phương Bất Bại ôn nhu hỏi. Thấy Kí An nhìn chằm chằm ấm trà không rời, liền lập tức rót nước đút cho Kí An. Đối với nước mắt dính trên hồng y không có chút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-la-me-ta/177940/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.