Kì Sam lúc đầu không định đi làm, muốn lái xe đưa Đông Phương ra ngoài đi dạo, hắn ở nhà nhiều ngày như vậy chắc hắn rất buồn chán, nên ra ngoài hít thở không khí một chút. Nhưng Đông Phương cũng không nghĩ sẽ ra ngoài.
” Ta không buồn chán đâu, mấy ngày nay ngươi đều bận rộn rồi, nên ở nhà nghỉ ngơi mới đúng.”
” Nghe tôi nói này, đừng suy nghĩ nhiều làm gì. Đi công tác căn bản không vất vả cho lắm, mệt mỏi thì đánh một giấc là xong, nghỉ ngơi làm gì chứ.” Hai người ngồi trên sô pha phòng khách, Đông Phương rốt cuộc đã không ngồi theo cái kiểu “làm màu” như cũ nữa, Kì Sam dùng tay mình quấn quấn mài tóc dài người nọ, yêu thích không buông ” Tôi đặc biệt muốn ở cùng anh, chẳng lẽ anh thật sự muốn tôi ngủ trong nhà cả ngày sao?”
Đông Phương tựa như lơ đãng không thèm chú ý, quay mặt đi, nhẹ nhàng bâng quơ một câu: “Bổn tọa không yếu ớt như vậy, không cần phút nào cũng phải ở bên.” Nhưng trên mặt lại tràn đầy vui vẻ.
” Là tôi yếu ớt, nên cần người cứng rắn như anh đi cùng.” Kì Sam cười nói, tay tiếp tục nghịch tóc người nọ, trong nháy mắt có loại ảo giác chính mình kỳ thật nuôi hai chú mèo con.
Nếu Đông Phương đã nói không muốn ra ngoài, Kì Sam đương nhiên cũng không tự dưng mà ra ngoài, dạo chơi phố phường làm quen đường xá không thích hợp với hai nam nhân to lù lù này, nhất là với hai người thích yên tĩnh này thì càng không. Mấy ngày nay cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-hien-dai-giao-chu-that-chi-dong-ngung/1288635/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.