Dương Phàm biết thân phận của phu nhân rồi, liền nhịn không nổi muốn đi khoe khoang khắp nơi, nhưng người để hắn có thể khoe khoang thực sự ít, chỉ cso sư phụ hắn để cho hắn khoe. Nếu xác định chọn người rồi, ngay tức khắc hắn viết một phong thư, gửi cho sư phụ hắn. Sư phụ hắn nhận được thư, tức giận ghê gớm, tất nhiên sư phụ hắn biết Đông Phương Bất Bại ma đầu này chính là nam nhân, tưởng rằng đồ đệ mình bị người khác gạt. Nghĩ vậy, hắn ngồi không yên, quyết định đi Hắc Mộc Nhai gặp ma đầu này.
Đông Phương Bất Bại biết chuyện sư phụ hắn đến đây, chỉ sợ một bí mật khác của mình khó tránh bị lộ, càng nghĩ, hay là tự mình nên mở miệng nói bí mật này ra trước tốt hơn. Nghĩ thế, đêm đó y liền gọi Dương Phàm tới. Dương Phàm cười hì hì nhìn y, chỉ còn chờ y mở miệng. Tuy y là Đông Phương Bất Bại đại nhân vật không sợ trời không sợ đất, cũng nhất thời thấy khó có thể mở miệng. Khẽ cắn môi, dắt hắn vào phòng tắm. [o///o]
Còn chưa có nói gì, liền thấy Dương Phàm đang luống cuống tay chân. “Phu, phu nhân, ta, ta cáo lui trước.” Đông Phương Bất Bại thấy hắn như thế, vừa bực mình vừa buồn cười, lấy tay nhéo nhéo lỗ tay hắn nói: “Có cái gì mà xấu hổ, không phải đây là nghề của hái hoa tặc sao?!” Dương Phàm tránh không được, đành phải nói: “Nhưng, nhưng cái này không giống thế.” Đông Phương Bất Bại chẳng muốn nhiều lời, dứt khoát điểm huyệt đạo của hắn, cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-hai-hoa-tac/3290004/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.