“Các cục cưng, tắm rửa a! Mau ra đây!”
Dương Bảo Nhi cưỡi trên người Hổ Đầu cao lớn, uy phong lẫm liệt, đắc ý nói không nên lời. Bất quá nếu không nhìn nét cười trên mặt bởi vì hưng phấn chờ mong mà có hơi sáng rực lên, thậm chí ẩn ẩn có chút…….hèn mọn bỉ ổi (?) của nàng, ai cũng sẽ cảm thấy tiểu cô nương cưỡi lão hổ này thực sự rất đáng yêu.
“Húc nhi, Liên nhi, không cần phải trốn a. Tỷ tỷ nhất định có thể tìm được các ngươi. Phụ thân, mẫu thân không có nhà, hết thảy do tỷ tỷ định đoạt. Mau ra đây tắm rửa thơm tho. Tắm rửa thơm tho rồi tỷ tỷ mang các ngươi đi ngủ.”
Hổ Đầu cõng nàng chạy quanh trong sân, thỉnh thoảng cúi đầu dùng cái mũi cực lớn linh mẫn ngửi ngửi.
Đột nhiên, Hổ Đầu phát ra một tiếng gầm lớn, hấp tấp chạy đến một cái thạch động đằng sau hòn non bộ, dùng móng vuốt hình cầu vươn vào bên trong đào a đào.
Chỉ thấy bên ngoài thạch động bị đào ra một cái mông nhỏ mũm mĩm, còn trái đung đưa phải lúc lắc, hiển nhiên là không muốn đi ra.
Hổ Đầu nghiêng đầu chui vào, cẩn thận há miệng dùng hàm răng ngoạm lấy quần yếm trên cái mông nhỏ, sau đó dùng lực khẽ kéo.
Xoạt một tiếng, một tiểu hài nhi mập mập bị Hổ Đầu kéo ra. Tay của nó còn bám lấy một tiểu nam hài khác. Tiểu nam hài kia cũng mặc quần yếm, ôm cánh tay nó rất chặt, cùng nhau lăn ra.
“Ôi.”
“Ôi.”
Hai thanh âm non nớt nhất tề kêu đau.
Dương Bảo Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-chi-lien-ai-dong-phuong/1348255/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.