Edit: Robin♥
Không ngờ Đông Phương Bất Bại lại đột nhiên thở dài, thần thái kiều mị, thâm tình nhìn Dương Liên Đình, dù lời vẫn là đang nói với Nhậm Doanh Doanh: “Nhưng hiện tại, ta đã không bao giờ còn phải hâm mộ ngươi nữa. Bất luận từ nay về sau có bao nhiêu quyền thế, có bao nhiêu phú quý, ta cũng chẳng mảy may thèm muốn. Bởi vì ta đã có được tâm của người ta yêu, hắn cũng một lòng yêu ta. Nhân sinh như thế, há còn mong muốn gì hơn nữa?” Huống gì bọn y cũng đã có con gái, nhân sinh của y sớm đã hoàn mỹ hơn Nhậm Doanh Doanh rồi.
Dương Liên Đình cũng nhìn lại y, tay trong tay, mỉm cười, chỉ cảm thấy muôn vàn phân tranh trong thế giới này, cùng vô ngần phú quý, cũng chẳng bằng đôi mắt trong veo đầy tình cảm của người mình yêu, tâm đầu ý hợp mới càng động lòng người.
Nhậm Ngã Hành cùng Hướng Vấn Thiên thấy vậy da đầu đều tê rần, trợn mắt líu lưỡi.
Nhậm Doanh Doanh thấy bọn y quỷ dị như vậy, không hiểu sao tận đáy lòng lại cảm thấy hâm mộ, liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Xung bên cạnh một cái.
Lệnh Hồ Xung vừa mới nghĩ đến tiểu sư muội, vẫn thất thần, hiện tại bình tĩnh lại, thấy Đông Phương Bất Bại và Dương Liên Đình ân ái, cũng cảm thấy kỳ lạ. Nhưng cái loại tình cảm sâu đậm giữa hai người lúc ấy, cảm giác như sông cạn đá mòn, lại làm gã nhớ tới thuở thanh mai trúc mã cùng tiểu sư muội, từng thề non hẹn biển, gã cảm thấy bối rối, không thể buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-chi-lien-ai-dong-phuong/1348228/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.