Edit: Robin♥
Dù sao hắn cũng không phải Dương Liên Đình tham luyến quyền thế trong nguyên tác nữa, sớm đi hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc cùng vợ con nhà mình vẫn là hơn, hắn cũng không có gì lưu luyến.
Nhưng hắn lại nghĩ đến một chuyện, nói: “Nhưng nếu chúng ta đi, thì huynh đệ của ngươi làm sao bây giờ? Còn Đổng trưởng lão.”
Đpbb hé miệng cười, nói: “Ngươi đừng xem thường Đổng đại ca, hắn tuy thô kệch nhưng suy nghĩ cũng rất tinh tế. Có thể đứng ở vị trí cao như vậy trong thần giáo hơn ba mươi năm đâu phải chuyện kẻ bình thường làm nổi. Hơn nữa Đổng đại ca có căn cơ dài lâu trong giáo, cho dù Nhậm Ngã Hành quay lại Hắc Mộc Nhai cũng chỉ có cách lôi kéo lấy lòng hắn, tuyệt không dám khinh xuất động thủ. Những bộ hạ cũ của ta, chỉ cần ta mất, thì Nhậm Ngã Hành dù có muốn trọng dụng bọn họ cũng khó, trong vòng ba năm họ nhất định không thay lòng đổi dạ. Sau ba năm…”
Đpbb nghĩ nghĩ, cúi đầu cười, nhẹ giọng nói: “Ai biết lúc ấy lão có còn sống hay không.” Vừa nói vừa nhẹ nhàng liếc Dlđ một cái.
Cuối cùng Dlđ mới bình tĩnh lại, đúng là Đpbb biết hết mấy trò mình làm.
Hắn cười hắc hắc, cũng không nói gì, dù sao phu thê hai người đồng tâm, Nhậm Ngã Hành sống chết ra làm sao chẳng liên quan gì đến một nhà ba người bọn hắn, à quên, là một nhà bốn người.
Đpbb lúc này đã mang thai nhiều tháng, đáng lẽ sóng tinh thần của thai nhi trong bụng đã phải ổn định rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-chi-lien-ai-dong-phuong/1348222/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.