Edit: Robin♥
“Đông Phương, chúng ta…”
“Sao?”
“Chúng ta lại có thêm hài tử có được không?”
Đông Phương Bất Bại đang nằm trên giường, nghe vậy sửng sốt, quay phắt lại nhìn Dương Liên Đình, mừng rỡ kêu một tiếng: “Liên đệ.” Nhưng tiếp theo y lại chần chờ nói: “Liên đệ, chuyện này ta từng năn nỉ với ngươi mấy lần rồi, nhưng ngươi luôn cự tuyệt. Hôm nay tại sao lại đề nghị vậy? Đột nhiên muốn có hài tử, không phải là gạt cho ta vui chứ?”
Dương Liên Đình đi đến, ôm lấy vòng eo hữu lực của y, cùng nhau ngồi xuống mép giường, chậm rãi nói: “Lúc đầu ta thấy Bảo Nhi còn nhỏ, không muốn ngươi lại mệt mỏi. Nhưng hiện tại dù Bảo Nhi mới hơn một tuổi rưỡi nhưng cực kỳ thông minh, linh hoạt, hiểu chuyện lại nghe lời, như một đứa trẻ bảy tám tuổi. Để ngươi sinh thêm, một là cho Bảo Nhi có anh chị em làm bạn. Thứ hai…” Dương Liên Đình đột nhiên cười dê xoa bóp thắt lưng Đông Phương Bất Bại, nói: “Ta thích ngươi sinh hài tử cho ta.”
Đông Phương Bất Bại lúc đầu còn nghe nghiêm chỉnh. Nghe đến câu cuối cùng, đỏ mặt, phi thường hạnh phúc, trong lòng ngọt đến nhỏ ra mật.
“Liên đệ.” Y ôn nhu dựa vào lòng Dương Liên Đình, nhỏ giọng nói: “Ta cũng thích sinh hài tử cho ngươi.”
Dương Liên Đình nghe thế sao còn ngồi yên cho được. Vừa lúc giường xếp chỉn chu, Bảo Nhi cách vách cũng ngủ ngoan, còn chờ gì nữa?
Nghĩ đến vậy, Dương Liên Đình lập tức đè ngã Đông Phương Bất Bại, phẩy tay tắt nến, buông màn giường.
Hai người ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-chi-lien-ai-dong-phuong/1348219/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.