*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Liên Đình chính là vui vẻ xem Đông Phương Bất Bại bày ra dáng vẻ như vậy, mặc dù hắn không hoàn toàn hiểu được bộ dạng vui mừng ấy của Đông Phương Bất Bại mang theo ý tứ gì với mình.
Đối với tinh thần thể cao cấp của nhân loại mà nói, tình cảm hay cảm xúc vốn đã trở thành một thứ gì đó hết sức khan hiếm rồi. Khi con người bận bịu theo đuổi vô hạn cường đại tiến trình, những tình cảm bị coi là thừa thãi dần dần bị bỏ quên. Mà ở thế giới này trình độ tiến hóa còn thấp, nhục thể nhân loại vẫn có thể thể hiện ra tất cả tình cảm cùng dáng vẻ, cũng đáng giá để hắn nghiên cứu, thăm dò.
Dương Liên Đình phát giác mình rất thích thú với biểu hiện e thẹn xấu hổ hai má phiếm hồng này của loài người, nhất là Đông Phương Bất Bại này cả đẳng cấp võ công cùng năng lực tinh thần đều cực kỳ cường hãn, càng thêm làm cho hắn đặc biệt chú ý. Đồng thời xuất hiện một loại cảm giác xa lạ, kiểu cảm giác vừa tự đắc vừa kiêu ngạo của giống đực liền tự nhiên nảy sinh ra. [R: >D< xl, là ta có hứng thú đặc biệt vs 2 chữ ‘giống đực’ trong qt nên để nguyên, chứ có thể hiểu theo kiểu ‘văn minh’ hơn
Nhìn, cũng có thể làm cho đường đường Nhật Nguyệt thần giáo giáo chủ lộ ra vẻ mặt như thế, chỉ có ta!
Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-dong-nhan-chi-lien-ai-dong-phuong/1348175/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.