Trương Phong ôm Đông Phương Bất Bại ngồi bên giường hồi lâu, thanh âm bên ngoài mới nhỏ xuống. Giằng co xong trận này, trên người cả hai đều thấm mồ hôi, Trương Phong có đổ cũng không sao cả, chính là Đông Phương Bất Bại nếu không lau khô sẽ có thể bị cảm lạnh.
“Giáo chủ nên ngủ tiếp đi, chờ dưỡng thương tốt, những vấn đề còn lại đều có thể giải quyết.”
Trương Phong buông lỏng hai tay, bế y hồi lâu, cánh tay hắn cũng có chút tê dại.
Cả người Đông Phương Bất Bại vô lực nên đành tùy ý để Trương Phong bế y đặt lại trên giường. Hai người nằm song song trên giường đá, nhìn ánh lửa lập lòe ẩn hiện rọi vào gian ngoài mật thất, trong phút chốc cả hai cảm thấy thật an bình.
Trương Phong chung quy là chờ Đông Phương Bất Bại ngủ trước, liền xốc chăn, đem y ôm vào trong ngực, lấy chăn của mình choàng lên trên. Hắn nhớ sau khi Đông Phương Bất Bại mất máu luôn thấy lạnh, Đông Phương Bất Bại hiện tại xem gốc rễ tính mạng của hắn, vô luận việc gì, chỉ cần hắn có khả năng liền hầu hạ y ổn thỏa.
Trương Phong đang nằm mơ.
Hắn mơ thấy mình lại một lần nữa thất bại, bọn họ lại tiến tới tiểu viện của Đông Phương Bất Bại, sau khi động thủ, Đông Phương Bất Bại bị đâm hai kiếm, hắn ôm Đông Phương Bất Bại máu đầy người chạy trốn,đám người Nhâm Ngã Hành theo sát phía sau, hắn băng qua hoa viên, ôm Đông Phương Bất Bại nhảy vào dòng suối nhỏ. Trong dòng suối xuất hiện một đạo ánh sáng, hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tu-sam-thi-ve/193560/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.