Edit: Bi
Beta: BT (Bloody Tears)
Nghe xong lời nói của Đông Phương Bất Bại, Vệ Tu Nghiêu cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, giống như đang ở trong hầm băng vậy. Không chỉ là lãnh ý đơn giản, mà là một loại đau đớn không thể nói thành lời.
Trong lòng thấy khó chịu, muốn phát tiết ra, nhưng lại phát hiện ngay cả nhúc nhích cũng không được.
Lời nói chưa kịp suy nghĩ đã thoát ra miệng:
– Ngươi… thực sự yêu Dương Liên Đình?
– Đương nhiên! – Đông Phương Bất Bại đáp không chút do dự.
– Ha ha – Vệ Tu Nghiêu cúi đầu cười hai tiếng – Yêu tới mức nào?
Đông Phương Bất Bại nhíu mày:
– Vệ đại hiệp, câu hỏi này quá thất lễ!
– Nga, thì ra là vậy! – Vệ Tu Nghiêu thở dài một tiếng, ngẩng đầu cười với đối phương – Ngươi nói đúng, là ta thất lễ, thực có lỗi!
Đông Phương Bất Bại kỳ quái nhìn hắn một cái:
– Ngươi làm sao vậy?
– Ha ha… không có gì! Chỉ là đột nhiên nhớ tới mình có việc phải xử lý, chỉ sợ qua vài ngày nữa cần từ biệt Đông Phương.
– Vậy sao? Sau này nếu như cần giúp đỡ gì, Vệ hiệp sĩ có thể tìm bổn tọa, bổn tọa nếu giúp được nhất định sẽ hết sức.
Hi vọng hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này như vậy sao? Trong đôi mắt màu nâu nhạt của Vệ Tu Nghiêu chợt hiện lên lãnh ý:
– Đa tạ hảo ý của Đông Phương, nếu Tu Nghiêu có điều gì cần nhờ Đông Phương trợ giúp, Tu Nghiêu chắc chắn sẽ mặt dầy tới quấy rầy Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tu-duong-ngao-kieu-nu-vuong/140932/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.