Đợi đến lúc Tề Bạch không chịu nổi nữa nằm bẹp xuống không chịu động đậy, giáo chủ đại nhân đem người đẩy ra, khoác y phục xuống giường, cảm giác một chút, ân…… sáu phần ăn no, coi như được thông qua.
Gọi người chuẩn bị nước ấm, tắm rửa sạch sẽ, giáo chủ đại nhân cầm một chén trà nóng nằm tựa trên ghế thái sư, thoải mái híp mắt lại. Bất quá nếu đã giải quyết nhu cầu sinh lí rồi, tiếp theo nên làm chính sự. Đông Phương Bất Bại ngón tay thon dài gõ nhẹ lên mặt bàn, miễn cưỡng nói “đi ra.”
Từ sau giá sách bỗng xuất hiện một hắc y nhân, quỳ một gối xuống “có thuộc hạ.”
Đông Phương Bất Bại miết miết miệng chén trà, chậm rãi nói “từ hôm nay trở đi, ngươi phái bốn người đi theo Tề Bạch. Thứ nhất, không được để người khác làm tổn hại đến tính mạng Tề Bạch. Thứ hai, không cho phép hắn chạy loạn, không có sự cho phép của ta, không cho hắn xuống khỏi Hắc Mộc nhai. Thứ ba……” Đông Phương Bất Bại ánh mắt sắc bén, gằn từng chữ một “hắn gặp ai, đi nơi nào, nói cái gì, tất cả báo cho ta, giám sát kĩ một chút, biết chưa?”
Hắc y nhân cung kính nói “dạ.”
“Ân, còn có lai lịch của hắn, các ngươi tiếp tục tra, mở rộng phạm vi một chút.” Đông Phương Bất Bại phất phất tay “được rồi, lui xuống đi.” Đây là một chi lực lượng bên người y, người là y thu về từ lúc còn làm Thanh Mộc Đường đường chủ. Lúc y soán vị đã phụ trợ y, hơn nữa y còn có thủ đoạn khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tong-quan/1517576/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.