Dương Liên đặt Đông Phương Bất Bại lên giường, chỉnh chăn lại ngay ngắn rồi đứng dậy khoác áo ngoài vào, lại nhìn Đông Phương Bất Bại đang ngủ một chút rồi mới mỉm cười bước ra ngoài.
“Liên đệ, ngươi đi đâu?”
Dương Liên vừa ra đến cửa đã nghe được giọng nói của Đông Phương Bất Bại, xoay người nhìn lại đã thấy y dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn mình, hắn bèn đi đến vuốt ve gò má của đối phương, mỉm cười nói: “Ta đi làm ít thức ăn, ngươi không đói bụng sao?” Nói xong còn dùng ánh mắt mập mờ nhìn Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại đỏ mặt lên liếc mắt trừng Dương Liên. “Liên đệ biết nấu cơm sao?”
“Nấu một nồi cháo đơn giản thì vẫn được, ta đi nấu cháo, ngươi cứ nghỉ ngơi một chút trước.” Dương Liên lại vuốt vuốt tóc Đông Phương Bất Bại một chút rồi mới ra ngoài.
Sau khi cháo vừa chín Dương Liên liền múc một bát bưng vào trong viện, vừa bước ngang qua sân đã thấy bóng vài người đi tới. Đến khi nhìn rõ diện mạo của bọn họ Dương Liên không khỏi sửng sốt.
“Dương tổng quản… giáo chủ có ở đây không?”
Qua nửa ngày Dương Liên mới hồi phục tinh thần mở miệng nói: “Đồng trưởng lão, sao người lại tới đây?”
Dương Liên dẫn Đồng Bách Hùng và đám người kia đến phòng khách rồi ho khan vài tiếng nói: “Các người cứ ở đây đợi một chút, ta đi bẩm báo giáo chủ.”
Đồng Bách Hùng nhíu mày, trên mặt lộ ra thần sắc bất mãn “Giáo chủ ở đâu, ta tự mình đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-tai-the-tinh-nhan/2922752/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.