Hoa Mãn Lâu miễn cưỡng nuốt một viên Bách hoa ngọc lộ hoàn do chính mình luyện chế, sau đó liền không chống đỡ nổi nữa mà ngất đi trong lòng Đông Phương Bất Bại. mà Đông Phương Bất Bại lại dưới cơn hoảng hốt, lập tức dùng nội lực chí âm hồn hậu của mình không ngừng rót vào đại huyệt sau lưng hắn, Đông Phương Bất Bại từ sớm đã đối với nội công của Hoa Mãn Lâu không xa lạ gì, trước đó Hoa Mãn Lâu còn giúp y vận công mấy lần, chỉ là hiện tại đổi thành y giúp đối phương bức độc mà thôi.
Thế nhưng chất độc bôi trên chủy thủ của Nhậm Ngã Hành thực sự mãnh liệt kinh người, cực kỳ tinh tế, dựa vào công lực của hai người Đông Phương Bất Bại và Hoa Mãn Lâu cũng chỉ có thể hiểm hiểm cố định độc tố không khiến khuếch tán. Mà Hoa Mãn Lâu cũng chỉ bất tỉnh trong chốc lát, Bách hoa ngọc lộ hoàn cuối cùng cũng phát ra công hiệu, Hoa Mãn Lâu mơ màng tỉnh lại, hắn theo bản năng đè lại bàn tay của Đông Phương Bất Bại, ấm ách nói: “Đông Phương, đừng giết Nhậm Ngã Hành!”
Đông Phương Bất Bại nhất thời tức giận vô cùng, nhìn sắc xanh trên mặt Hoa Mãn Lâu vẫn không tiêu tan thì trầm giọng nói: “Thất Đồng! Đã là lúc nào rồi? Ngươi còn…” Đông Phương Bất Bại nói không được nữa, cánh tay ôm lấy Hoa Mãn Lâu đều có chút run rẩy. Đây tột cùng là loại độc gì? Vì sao lại bá đạo như vậy! Hoa Mãn Lâu đáng ghét, đã đến hoàn cảnh này còn quan tâm đến sự sống chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-quan-tu-man-lau/1352833/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.