Trong lúc nói chuyện, Đông Phương Bất Bại khẽ phất tay áo triễn lộ ngàn vạn tư thái, sau đó nhàn nhạt quét mắt về phía Hoa Mãn Lâu đang đứng bên cạnh, thấy hắn giống như không có ý định ngăn cản thì mới bước lên vài bước, đi đến bên cạnh Khúc Dương và Lưu Chính Phong, thanh lãnh nói: “Lưu Chính Phong, ta coi trọng ngươi làm người thẳng thắng. Hôm nay ngươi cứ đi theo Khúc trưởng lão thôi.”
Khúc Dương trực tiếp sửng sốt, hiển nhiên lão không ngờ Đông Phương Bất Bại sẽ nói ra những lời như vậy. Mà Lưu Chính Phong có chút không rõ địa vị của Đông Phương Bất Bại, nhỏ giọng nói: “Đây... Vị cô nương đây là…”
Lời còn chưa kịp nói xong, Đinh Miễn phái Tung sơn đang đứng bên cạnh đã gầm lên: “Yêu nữ! Thương thế trên người Phí sư đệ là do ngươi gây ra?”
Đông Phương Bất Bại nhìn cũng không nhìn gã, lãnh đạm nói với Lưu Chính Phong: “Ta là ai cũng không trọng yếu, chỉ là hôm nay nếu có ai dám trở ngươi, kết cục liền giống như gã.” Nói xong, Đông Phương Bất Bại bâng quơ chỉ vào Phí Bân đang hét thảm gần đó.
Đinh Miễn thấy vậy thì vô cùng tức giận, bất tình lình vung một chưởng từ xa bổ về phía Đông Phương Bất Bại, bàn tay lướt ngang còn mang theo kình phong khiến cho quần hùng kinh hổ cảm thán. Gã quát lên: “Yêu nữ! Ngươi dám càn rỡ?!”
Chỉ một khắc sao, cũng không ai thấy rõ Đông Phương Bất Bại đã ra tay thế nào, động tác của Đinh Miễn cứ thế cứng ngắc đọng lại giữa không trung, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-quan-tu-man-lau/1352810/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.