Trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng, thân thể Dương Liễm đã khôi phục hơn phân nửa, tối thiểu thì sắc mặt đã bình thườngkhông ít, cũng có thể giúp đỡ Đông Phương xử lý chút chuyện, việc mật thám trong giáo đã được Đông Phương xử lý khá ổn rồi, Dương Liễm không hỏi giải quyết như thế nào, cũng không hỏi Trần Dụ hiện tại là bộ dạng gì.
Có một số việc hắn không có hứng thú, cũng không muốn quản, nhúng tay vào việc này, không bằng vừa mài mực cho Đông Phương, vừa nhìn hoa trong viện khi nào thì nở.
Lại một ngày thời tiết sáng sủa, Dương Liễm gọi người đến kê bàn dưới tàng cây, pha một ly hương trà, bắt đầu tính toán sổ sách Giang Nam đưa đến, trong đó có vài chỗ ghi chép không rõ ràng, nhưng trong lòng Dương Liễm cũng hiểu được, chưởng quầy đã có động chút tay chân vào rồi, nếu là không tham tiền, người này cũng không làm được chưởng quầy.
Ngày xuân ánh nắng làm cho lòng người cũng ấm áp theo, Dương Liễm tính toán xong sổ sách, ngẩng đầu nhìn sắc trời, hỏi tiểu tư hầu hạ bên cạnh, “Hiện tại là canh giờ gì?”
Tiểu tư khom người đáp, “Hồi Dương tổng quản, hiện tại là giờ Tỵ [9-11h sáng].”
Dương Liễm buông bút lông, thổi thổi nét mực chưa khô trên sổ sách, nhất thời cũng không biết làm cái gì tiếp. Đã nhiều ngày thân thể tuy rằng tốt hơn không ít, bất quá Đông Phương cũng không cho hắn ra khỏi viện, nhiều nhất cũng đùa nghịch hoa cỏ trong viện thôi, luyện tự trong thư phòng, tính toán sổ sách, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-noan-duong/2380531/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.