Cẩn thận hồi tưởng lại nội dung của tiếu ngạo cùng những chuyện Nhạc Bất Quần đã làm, nghĩ tới nghĩ lui trừ bỏ chống đỡ phái Hoa Sơn suy tàn cùng cưới được một lão bà rất tốt, thì không còn chuyện gì đáng khen ngợi nữa.
Miễn cưỡng tính ra, thu đồ đệ Lệnh Hồ Xung, sinh một nữ nhi mê hoặc Lệnh Hồ Xung, coi như cũng được đi.
Thế nhưng, Hàn Duyệt càng nghĩ biểu tình càng dữ tợn, hắn bắt lấy một quyển sách, đặt lên miệng ra sức cắn, vì sao không có lấy một lần chạm mặt với Đông Phương a.
Chờ Hàn Duyệt bình tĩnh lại, chỉ thấy một quyển sách đã bị cắn tứ phân ngũ liệt, hai tay mỗi tay cầm vài trang sách rách nát, những trang còn lại vừa rách nát vừa mang theo dấu răng rơi trên bàn. [Shal: Duyệt nhi ở dơ =.=”]
Hàn Duyệt mặt ửng đỏ, nhanh chóng thu dọn mớ giấy tàn tạ, suy nghĩ một chút, giấu đống đó dưới giá sách.
Chợt thấy trên giá bên cạnh đặt một đồng bồn, nhớ đến mình đến giờ vẫn chưa thấy diện mạo của cái xác này, không kiềm chế được mà bước tới nhìn, chỉ thấy trong nước hiện lên một thanh niên trên dưới hai mươi, quả thật là mặt như quan ngọc rất chi là chính khí, cho vài phần cảm giác là một bạch diện thư sinh.
Hàn Duyệt cảm thán, Nhạc Bất Quần này quả có một tướng mạo rất dễ lừa gạt mọi người. Đứng đó quan sát nữa ngày, lại thấy cho dù đứng cạnh Đông Phương cũng sẽ không làm mất mặt mình, nhất thời thỏa mãn.
Hắn vốn lo Nhạc Bất Quần hệt như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/177313/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.