Đông Phương không biết Hàn Duyệt suy nghĩ cái gì, nhưng loại ánh mắt mang theo mê luyến này lại làm Đông Phương vui vẻ ra mặt, múc bát canh, thổi nguội, mới gõ gõ tỉnh Hàn Duyệt, mở miệng nói, “Uống chút đi, rồi ăn vài điểm tâm, hôm nay ăn đỡ mấy thứ này, ta sẽ cho thủ hạ chuẩn bị đủ mọi thứ, lần sau sẽ có món ngon.”
Hàn Duyệt cười ha hả, cầm bát canh, không dùng muỗng, trực tiếp uống một hớp, kỳ thật hương vị không ngon, thậm chí có hơi mặn, nhưng Hàn Duyệt thấy bát canh này ấm tận đáy lòng, “Ngon lắm.”
Đông Phương trước khi đưa cho Hàn Duyệt đã thử qua, sao lại không biết mùi vị thế nào, nhưng nghe Hàn Duyệt nói vậy, vẫn rất vui vẻ, “Đồ ngốc.” Luôn nói mấy câu làm y cảm động.
Ăn xong, Hàn Duyệt đang định dọn dẹp, lại bị Đông Phương cản, “Bên kia có mấy món đồ chơi, ngươi đi xem có thích không.”
“Chúng ta cùng rửa bát xong, lại đi xem.” Hàn Duyệt cầm mấy cái bát, đi theo Đông Phương ra góc dùng nước suối dẫn vào rửa sạch mọi thứ, xong Hàn Duyệt mới ngồi lên giường nhìn mấy món đồ chơi Đông Phương chuẩn bị cho mình.
Đông Phương đến trước gương đồng, chỉnh lại mái tóc vì nhóm lửa nấu cơm mà rối loạn của mình.
Hàn Duyệt nhìn những món đồ chơi tinh xảo, trong lòng cảm động, tìm kiếm bóng dáng Đông Phương, liền thấy Đông Phương đứng trước gương đồng.
Thần sắc si mê lướt qua đáy mắt, Hàn Duyệt buông thứ trong tay đồ xuống đi đến sau Đông Phương, nâng một lọn tóc của Đông Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591289/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.