Miệt mài thâu hoan kết cục là, lúc trước thích thú, giờ đây bi thúc. Hàn Duyệt nằm trên giường, cầm chén thuốc Bình Nhất Chỉ đặc biệt sắc, tội nghiệp nhìn Đông Phương.
Hàn Duyệt thân thể vốn yếu, chỉ làm một lần, kỳ thật không sao, nhưng Hàn Duyệt lần đầu nếm thử vị ***, lại là tuổi tham hoan, không tránh khỏi quấn quit lấy Đông Phương làm thêm vài lần.
Bởi vậy, Hàn Duyệt sau khi phát tiết xong lần thứ ba, thấy trước mắt trắng xoa, trực tiếp hôn mê, ngã lên người Đông Phương.
Lúc ấy đầu óc Đông Phương trống rỗng, lập tức ba chữ nhanh như gió xuất hiện trong đầu Đông Phương.
Đông Phương dù sao cũng là người từng trải, hoảng hốt một lúc, y cảm nhận Hàn Duyệt đang nằm trên người mình, hơi thở phất lên ngực y.
Vội đẩy Hàn Duyệt ra, để phân thân hắn trượt khỏi thân thể mình, không màng tẩy rửa, qua loa mặc y phục vào, phái người đi gọi Bình Nhất Chỉ đang rất thức thời ở trù phòng sắc thuốc.
Sau đó dùng chăn quấn Hàn Duyệt lại, còn mình thì chỉnh trang y phục. Bình Nhất Chỉ đi vào phòng, Đông Phương không đợi ông hành lễ, đã bảo ông lại xem bệnh cho Hàn Duyệt.
Bình Nhất Chỉ cứ thấy hình như trên người giáo chủ có thêm gì đó, lại không biết là gì, nhìn Hàn Duyệt sắc mặt tái nhợt nằm hôn mê, ông không hỏi nhiều mà trực tiếp bắt mạch.
Đông Phương kỳ thật rất lo lắng, y sợ Hàn Duyệt cứ hôn mê như vậy, rồi trở về, vạn nhất không trở lại đây được nữa thì phải làm sao, nhưng y cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591283/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.