Chờ Hàn Duyệt ăn xong cơm chiều thuận tiện ăn đậu hủ Đông Phương cảm thấy mỹ mãn trở về thì sắc trời đã tối. Vào khách ***, thấy Ninh Trung Tắc đang ngồi uống trà ở bàn đối diện cửa, thấy hắn vào, lập tức đứng lên.
Hàn Duyệt vốn tưởng rằng Ninh Trung Tắc sẽ đi qua, ai ngờ nàng bỗng nhiên đỏ mặt, đứng tại chỗ, hơi cúi đầu.
Hàn Duyệt sửng sốt một chút, Ninh Trung Tắc tới giờ dù không nói nàng không có tư thái nữ tử, nhưng dù sao cũng là giang hồ nữ hiệp, hào sảng đại khí, bây giờ nàng ngượng ngùng như vậy, Hàn Duyệt không sao thích ứng kịp, do dự một lát vẫn bước qua, gọi, “Sư muội.”
Ninh Trung Tắc có chút khẩn trương, ngẩng đầu sư huynh, thấp giọng nói, “Sư huynh ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi.” Hàn Duyệt nhìn trên bàn, trà nước cùng điểm tâm, đều còn nguyên vẹn, biết Ninh Trung Tắc chờ mình, mở miệng hỏi, “Sư muội chờ ta có chuyện gì không?”
Ninh Trung Tắc nghe sư huynh hỏi vậy, trong lòng thất vọng, xế chiều hôm nay, có người đưa ba bộ y phục cho nàng, nói là sư huynh tặng.
Nàng trong lòng vốn không tin, vì sư huynh không phải loại người chú trọng mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt, đến khi Xung nhi trở về, họ nói nàng mới tin.
Nhìn ba bộ hoa phục kia, trong lòng nàng tự nhiên vui sướng, dù sao yêu thích cái đẹp là thiên tính của nữ nhân, huống chi đây còn là quà của trượng phu tặng. Ninh Trung Tắc dỗ Nhạc Linh San ngủ, lại dặn Lệnh Hồ Xung cùng Lâm Bình Chi chiếu cố, liền chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591273/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.