Hàn Duyệt không khách khí, cầm điểm tâm ăn, điểm tâm tuy rằng hương vị ngọt ngào, nhưng Hàn Duyệt cứ thấy nó không ngon bằng phần bị đoạt đi ban sáng.
Căm giận cắn miếng điểm tâm, hay đây là vì thứ không chiếm được mới là tốt nhất? Đông Phương rót chén nước đặt trước mặt Hàn Duyệt trước mặt, Hàn Duyệt ăn năm khối điểm tâm, còn muốn ăn thêm, lại bị Đông Phương ngăn trở, Hàn Duyệt nghi hoặc nhìn Đông Phương, mở miệng nói, “Còn muốn ăn.”
“Lát nữa tới giờ cơm trưa rồi, ăn ít thôi, chừa bụng ăn bữa chính.” Đông Phương nhẹ giọng giải thích.
Hàn Duyệt ngoan ngoãn dừng tay, uống ngụm trà, lại bắt đầu cáo trạng, ba bộ y phục của hắn chỉ còn có một bộ, Phong Thanh Dương buộc hắn đi làm Ngũ nhạc minh chủ a.
Bản thân không có nhân quyền, liên miên nói không ngừng, nói được một lúc, nhắc tới Lâm Bình Chi, lại nói cho Đông Phương nó bây giờ là đồ đệ của mình.
Còn nói tới chuyện Tịch Tà kiếm phổ có thể làm cho võ lâm đại loạn. Lời Hàn Duyệt nói rất lộn xộn, lúc nói còn chen thêm vài câu càu nhàu, như đồ ăn không ngon, giường ngủ không tốt.
Đông Phương không ngắt lời, vẫn lẳng lặng nghe Hàn Duyệt kể, nhưng khi Hàn Duyệt nói đến Tịch Tà kiếm phổ sẽ khiến võ lâm phân tranh, mắt y sáng lên, ngầm hạ một quyết định.
Chỉ có làm cho võ lâm bất an, đám võ lâm nhân sĩ có việc làm, mình và Hàn Duyệt mới thoải mái hơn, dù đã quyết định sống cùng Hàn Duyệt, sẽ rời khỏi Nhật Nguyệt Thần giáo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591271/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.