Phong Thanh Dương, Mạc Đại tiên sinh cùng Thiên Môn đạo trưởng có việc thương nghị, nhưng không muốn để Hàn Duyệt biết, dù sao trước khi sự việc thành công, cho dù có nắm chắc tới đâu, thì không ai dám nói là tuyệt đối. 
Họ chuẩn bị gạt Hàn Duyệt, cho đến tận ngày tuyển minh chủ, trực tiếp đẩy hắn lên minh chủ vị, thậm chí phải dấu Tả Lãnh Thiền, sợ lão ám hại Hàn Duyệt. 
Chuyện này còn cần thương nghị với Định Nhàn sư thái, ba người nhìn nhau, đều tự quyết định, Phong Thanh Dương vỗ vai Hàn Duyệt nói, “Ta đi uống rượu với họ, sư chất nếu nhàm chán, thì đi dạo một lát đi, nhưng nhớ phải về khách *** sớm một chút.” 
Hàn Duyệt nghe xong lời này, trong lòng tất nhiên cao hứng, nhưng nhớ thân phận của hắn hiện tại là Nhạc Bất Quần, miễn cưỡng khống chế biểu tình trên mặt, đứng dậy chắp tay hành lễ nói, “Sư thúc yên tâm, Mạc Đại tiên sinh, Thiên Môn đạo trưởng, vãn bối cáo từ trước.” 
Mạc Đại tiên sinh cùng Thiên Môn đạo trưởng gật đầu, trên mặt đều mang theo một nụ cười thỏa mãn. 
Hàn Duyệt nâng bước đi ra ngoài, khóe miệng không thể khống chế được mà cong lên, hắn bây giờ muốn đi tìm Đông Phương, để Đông Phương an ủi trái tim bị thương của hắn. 
Đi ra cửa, Hàn Duyệt còn cẩn thận đóng kỹ cửa lại, nhìn cánh cửa khép kín, Hàn Duyệt trong lòng có chút áy náy, Phong Thanh Dương thật tâm đối xử với hắn, thậm chí Mạc Đại tiên sinh cùng Thiên Môn đạo trưởng cũng trân trọng hắn như vãn bối của mình. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-dong-quan-quy-dien/1591264/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.