“Dừng tay” một tiếng hét lớn từ dưới đài truyền tới, Dư Thương Hải nghe được liền thở dài thật sâu một hơi, cuối cùng cũng đến!
Nhạc Bất Quần sau khi nghe được thanh âm kia liền phát hiện biểu tình thả lỏng của Dư Thương Hải, trong lòng y giật thót chỉ sợ sự việc có khả năng biến chuyển, cắn răng một cái, đường kiếm trên tay chẳng những không thu hồi lại mà còn tăng thêm vài phần ngoan lệ1, ý đồ đem Dư Thương Hải vừa buông lỏng kia hạ sát dưới kiếm.
“Bính!” Đột nhiên hổ khẩu2 của Nhạc Bất Quần tê rần, tiếp đó thanh kiếm vốn còn đang nắm chặt trên tay dự định kết liễu Dư Thương Hải đã rơi lăn lóc trên mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy. Đồng thời cùng bảo kiếm rơi xuống đất chính là một chiếc hài rách vẫn còn đang tỏa ra mùi vị hôi thối nồng đậm.
Nhạc Bất Quần trong lòng kinh hãi, kiếm của mình chính là bảo kiếm truyền thừa của chưởng môn phái Hoa Sơn suốt hơn trăm năm nay tất nhiên là thần binh lợi khí, mà công phu của mình tuy rằng không tính là đệ nhất thiên hạ, nhưng tuyệt đối cũng không thể bị một chiếc hài rách dễ dàng đánh bay bảo kiếm đang quán mãn3 nội lực trên tay, là ai? Chẳng lẽ Đông Phương Bất Bại vừa ra tay?
Y kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Đông Phương Bất Bại, nhưng lại không phát giác được bọn họ có bất kỳ dấu vết hành động nào, Nhạc Bất Quần vẫn tiếp tục nắm chặt cánh tay còn đang tê dại nhíu mày, chẳng lẽ không phải là bọn họ sao?
“Này, Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572890/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.