Có được “thông hành lệnh” của Đan Vô Ngân, Nhậm Doanh Doanh và Khúc Phi Yên quả thực vui đến muốn lật trời, nguyên bản chỉ định đơn giản đi dạo vài vòng nhưng đến lúc này lá gan của hai nàng cũng đã biến lớn, cả hai cùng quyết định phải tạo nên danh tiếng trên giang hồ.
“Doanh Doanh, ngươi nói chúng ta đã vào giang hồ liệu có nên tự đặt một danh hào không? Như vậy mới có thể vang dội, mới có thể dọa người!” Hai mắt Khúc Phi Yên đảo tròn hưng phấn hỏi Doanh Doanh.
Doanh Doanh vẫn chưa kịp nói gì thì Tang Dĩnh đã tiếp lời, “Thánh cô, Thánh nữ, phu nhân có lệnh, tuy rằng cho phép các người thoải mái chơi đùa, nhưng là vì bảo đảm an toàn nên cả hai phải dùng thân phận Thánh cô và Thánh nữ của Nhật Nguyệt thần giáo bước chân vào giang hồ, như vậy cũng coi như là cống hiến vì Thần giáo.” Tang Dĩnh kỳ thực rất kỳ quái, tuy rằng Thánh cô và thánh nữ đều là người băng tuyết thông minhi, thế nhưng dù sao vẫn còn trẻ con, lại chưa từng trải đời, làm sao có thể vì Thần giáo cống hiến đây?
Bất quá Tang Dĩnh có thể khiến Tang tam nương yên tâm đưa nàng theo Doanh Doanh và Khúc Phi Yên hạ nhai, tự nhiên sẽ không phải là loại người lắm miệng, chỉ là dựa theo ý tứ của Đan Vô Ngân nói rõ với hai vị bề trên kia.
Hai tiểu cô nương khi nghe nói đến phải dùng danh hiệu của Nhật Nguyệt thần giáo vốn có chút mất hứng, nhưng là khi nghe nói đến có thể cống hiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572875/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.