“Đông Phương giáo chủ xin dừng bước!” Người nói chuyện là Nhạc Bất Quần.
Đông Phương Bất Bại vốn cũng không nghĩ có thể dễ dàng rời khỏi, xoay người lại nói, “Chẳng hay Nhạc chưởng môn có gì chỉ giáo?”
Tên của Nhạc Bất Quần tên tuy có nghĩa là “không tụ họp”, nhưng lại hết sức yêu thích bằng hữu, vừa rồi khi Dương Liên Đình vẫn chưa đến làm loạn, có rất nhiều quan khách vốn là kẻ vô danh hoặc là danh tiếng không được sạch sẽ lắm đi qua bắt chuyện với gã, Nhạc Bất Quần đều có thể cùng bọn họ nói nói cười cười, không hề bày ra cái giá chưởng môn Hoa Sơn chưởng môn tài trí hơn người. Bây giờ gã lại không sợ nguy hiểm đứng ra thay mặt chính đạo đối mặt với đệ nhất võ lâm cao thủ trong truyền thuyết Đông Phương Bất Bại, hảo cảm của mọi người đối với hắn tự nhiên thẳng tắp bay lên.
Nhạc Bất Quần tao nhã cười, “Chuyện hôm nay chưa điều tra rõ, Đông Phương giáo chủ và vị Đan tổng quản này chẳng biết có thể lưu lại đến khi chân tướng của sự việc được làm sáng tỏ không?”
Đông Phương Bất Bại lạnh lùng nhìn Nhạc Bất Quần, “Ngươi, muốn giam lỏng bản tọa sao?” Đông Phương Bất Bại đối với bọn ngụy quân tử của chính đạo luôn luôn không có ấn tượng tốt.
Nhạc Bất Quần làm ra vẻ vô tội, “Không, không, không, Bất Quần không dám, chỉ là hôm nay nếu giáo chủ đã đến tham gia nghi thức rửa tay chậu vàng của Lưu Chính Phong, sao không tiếp tục ở lại tham dự cho xong lễ? Coi như dựa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572864/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.