“Đông Phương, ngươi nằm xuống, ngày hôm qua ta làm ngươi mệt mỏi rồi.” Đan Vô Ngân nhìn thấy Đông Phương Bất Bại muốn đứng dậy liền vội vàng ngăn cản.
Đông Phương Bất Bại nghe Đan Vô Ngân nói đến thẳng thắng như thế, lại nghĩ tới sự điên cuồng đêm qua, trên mặt hiện lên một tia đỏ ửng
“Ta, ta không sao.” Có chút nhỏ giọng biện giải.
“Hanh, không nên ỷ vào bản thân võ công giỏi liền xằng bậy, lai, ta xoa bóp cho ngươi một chút nếu không sau này có thể lưu lại bệnh căn. Cũng may ngày hôm qua ta không có quên giúp ngươi thanh lý, bằng không hôm nay không biết có bị đau bụng hay không.” Đan Vô Ngân một chút cũng không thèm để ý nói, khiến Đông Phương Bất Bại mặt đỏ tới mang tai.
“Ngươi, ngươi vừa đến phòng bếp?” Để không cho Đan Vô Ngân nói những việc làm người ta xấu hổ Đông Phương Bất Bại vội vàng nói sang chuyện khác. Y tựa vào trước ngực Đan Vô Ngân hít một hơi dài, từ từ càm thụ mùi thơm thức ăn và dư vị dầu củi.
“Ừ, còn gặp được Nhậm Doanh Doanh.” Đan Vô Ngân cũng không dự định giấu diếm Đông Phương Bất Bại.
“Doanh Doanh?” Đông Phương Bất Bại ngẩng đầu lên, có chút nghi hoặc.
Hắn gật đầu, “Ừ, nàng còn gọi ta là thẩm thẩm.” Đan Vô Ngân nghĩ tới mình bị một tiểu cô nương đùa bỡn vẫn có chút tức giận, hắn mạnh mẽ mở miệng định cắn xuống những ngón tay của Đông Phương Bất Bại mà từ nãy tới giờ hắn vẫn mân mê thưởng thức, chỉ là cuối cùng vẫn không nỡ đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572854/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.