Lỗ tai tai của Đông Phương Bất Bại vốn đã ửng đỏ do sự than cận của Đan Vô Ngân, lại bởi vì lời nói đùa bỡn và hành động ám muội của hắn mà “phừng” một cái biến thành một quả cà chua.
“Tử Khiêm… Ngươi…” Ngay cả nói cũng đã không nên lời nữa.
“Ta ở đây, gọi ta làm gì?” Đan Vô Ngân cảm giác được mình càng đùa càng ác liệt, thế nhưng không có biện pháp, nhìn Đông Phương đại giáo chủ thường ngày uy phong lẫm lẫm lại lộ ra bộ dáng bị khi dễ này, thật là… Hài lòng nha!
Thấy Đan Vô Ngân đùa giỡn ác liệt, Đông Phương Bất Bại cắn răng một cái, hai tay ôm lấy cổ Đan Vô Ngân mạnh tay kéo xuống.
“Tử Khiêm, ngươi ta không phải chỉ muốn báo thù sao? Ngươi nhường ta một lần có được hay không?” Nói xong liền hơi nâng người dậy hung hăng cắn một phát lên cổ của Đan Vô Ngân, sau khi căn xong Đông Phương Bất Bại ngẩng đầu thỏa mãn nhìn biểu tình đờ đẫn của Đan Vô Ngân và dấu răng tiên diễm tươi mới trên cần cổ hắn. Hừ! con cọp không phát uy thì ngươi cho ta là mèo bệnh!
Đan Vô Ngân nhìn Đông Phương Bất Bại đương dương đắc chí ngồi trở lại trước kính trang điểm không khỏi vuốt cái cổ còn đang đau nhức của bản thân cười khổ, a, chọc giận Đông Phương mất rồi!
Đông Phương Bất Bại tâm tình rất tốt cầm cây lược gỗ chải nhẹ mái tóc dài của mình, ánh mắt có chút tinh quái như con mèo trộm được cá liên tục liếc về phía Đan Vô Ngân. Chỉ thấy Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572852/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.