Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Đan Vô Ngân liền theo chân Đại tổng quản đi tới nội viện của giáo chủ.
“Giáo chủ, đây là tiểu tử nhà Đan Hoành.” Đại tổng quản cúc cung1 hành lễ.
Đại tổng quản vốn là lão thần theo chân Đông Phương Bất Bại từng bước một từ tầng chót nhất bò lên đến vị trí hôm nay, trước giờ lão vẫn rất quan tâm đến tiểu hài tử trầm mặc cần cù kia, cũng chính vì thế mà Đông Phương Bất Bại đối xử với Đại tổng quản vẫn luôn rất tôn kính, chỉ dựa vào một câu nói của Đại tổng quản, đệ nhất cao thủ giang hồ liền tăng thêm chút quan tâm trong ánh nhìn lướt qua người Đan Vô Ngân.
Đan Vô Ngân hôm nay mặc một thân trường bào đạm thanh sắc2 (Mèo: sao anh nào muốn tỏ ra quân tử mặc quần áo cứ không trắng thì xanh nhỉ? cảm giác rất “thanh bạch” à? Nghe có vẻ rất giống cải trắng),chất vải và kiểu dáng đều rất thông thường, tóc là lúc sáng sớm Phân Phân hỗ trợ vấn một kiểu tóc rất lưu hành hiện thời, chỉ như thế không ngời lại khiến Đan Vô Ngân có chút cảm giác siêu phàm thoát tục.
“Ừ, không sai, để hắn lưu lại đi.” Đông Phương Bất Bại cũng không có quá mức lưu ý, tùy tiện phân phó
Tại lúc Đông Phương Bất Bại quan sát Đan Vô Ngân, đồng thời Đan Vô Ngân cũng quan sát Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại hiện tại đã tu luyện 《 Quỳ hoa bảo điển 》đến mức đại thành, nói cách khác Y hiện tại cũng đã làm xong một bước quan trọng kia, vì lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-phuong-bat-bai-chi-am-da-on-nhu/1572842/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.