Đổng Tín biết đây là thuốc mỡ đã bắt đầu có tác dụng, hắn xoay tay ôm Dịch vương vào lòng, vuốt ve lưng y an ủi: "A Thất đừng sợ, đừng sợ nhé, đợi một lúc nữa là dễ chịu ngay, ta không lừa ngươi."
Đổng Tín muốn nhìn hoa huy*t đang bị giày vò kia, thì thấy thân thể Dịch vẫn đang căng thẳng, liền đưa tay xoa nắn cậu bé của y, thử giúp y thả lỏng.
Nhưng Dịch vương cũng không thích hắn xoa nắn cậu bé, thân thể y run rẩy, lần nữa túm chặt tay Đổng Tín, nhỏ giọng cầu khẩn: "Văn Doãn, không muốn làm chỗ đấy đâu, sờ sờ phía dưới đi, ở đó ngứa lắm ~"
Dịch vương khó chịu đỏ ửng cả hai mắt, sau khi Đổng Tín nhìn thấy vậy tất nhiên là thương tiếc không thôi, nhưng mà cũng càng muốn bắt nạt y. . truyện tiên hiệp hay
Đổng Tín đỡ Dịch vương nằm lại xuống giường, nhưng vẫn không hề chạm vào chỗ ngứa ngứa kia, chỉ sờ bắp đùi y dụ dỗ nói: "Nào, A Thất ngoan, trước hết để cho vi phu nhìn một chút nào."
Dịch vương liên tục lắc đầu, dường như thật sự không chịu nổi, hiếm khi không chịu nghe lời hắn nói, vẫn tiếp tục dùng sức cọ cọ hai chân lại với nhau: "Không mà... Văn Doãn... Ngứa... ngứa lắm ~"
Đổng Tín đành phải hung ác, cưỡng ép tách hai chân Dịch vương ra, tiếp tục nhẹ giọng dỗ dành: "Ngoan... A Thất ngoan..."
Dịch vương vừa tiết một lần, lại chịu tác động của thuốc mỡ thúc tình, lúc này cơ thể đã mềm nhũn, Đổng Tín dễ dàng đẩy hai chân sang bên, lộ ra hai cánh môi đỏ mọng.
Chân y bị Đổng Tín giữ chặt, không thể cọ cọ vào chỗ kia, có lẽ là quá ngứa, giãy dụa kịch liệt, nước mắt lưng tròng, vô cùng đáng thương mà nói với Đổng Tín: "Phía dưới ta khó chịu lắm... Hức... Văn Doãn... Đừng trêu chọc ta nữa."
Đổng Tín trùng sinh một lần, mặc dù nhìn thì cùng tuổi với Dịch vương, nhưng thực tế lại lớn hơn y mười tuổi. Bởi vậy không chỉ có tình cảm với Dịch vương từ kiếp trước mà còn có một phần thương tiếc cho thê tử lúc niên thiếu. Lúc này thấy Dịch vương khóc, hắn thấy đau lòng và hối hận, nhanh chóng hạ chân Dịch vương xuống, ôm y vào lòng, hôn lên đôi mắt đẫm lệ: "Là ta không tốt, A Thất, đừng khóc. Bây giờ ta sẽ giúp ngươi dễ chịu."
Đổng Tín nói là làm, vừa dứt lời liền đưa bàn tay đến giữa hai chân Dịch vương, chạm đến hoa hạch đang sưng tấy. Hắn biết làm thế nào lấy lòng Dịch vương. Đầu tiền, hắn nắn vuốt hoa hạch mấy cái. Sau đó dùng một ngón gẩy gẩy, cứ như thế không bao lâu Dịch vương nằm trong ngực hắn thoải mái rên rỉ: "A~ Thật sướng... A~ Văn Doãn... Dùng sức nữa... Ưm..."
Dịch vương sướng đến mức cọ loạn trong ngực Đổng Tín, hắn thấy y hưng phấn liền đưa một ngón tay vào môi nhỏ bên trong. Đầu ngón tay hắn cẩn thận thăm dò, ngay sau đó hắn chạm đến một hang động nhỏ."
Đổng Tín cúi đầu xuống hôn hôn mặt Dịch vương đang ửng hồng, hỏi: "A Thất có biết đây là chỗ nào không?"
Dịch vương mở mắt, ngơ ngác nhìn Đổng Tín, mất một lúc mới hiểu được, mặt của y lập tức càng đỏ hơn, nhưng không tránh ánh mắt của hắn: "Biết.... Biết..."
Đổng Tín dùng móng tay cào cào lỗ nhỏ, sau đó hỏi: "Lúc đi vệ sinh có dùng chỗ này không?"
Hô hấp y hơi ngưng lại, lắc đầu nói: "Không có (dùng)."
Dịch vương vừa mới bị Đổng Tín trêu chọc đến khóc. Lúc này đối mặt với Đổng Tín y vẫn còn rất y lại. Hắn nhìn y, yêu thích đến mức không biết phải làm sao, nhịn không được lại hôn y một cái, hỏi y một câu: "A Thất để cho ta làm làm* nơi này được chứ?"
*Này không phải bị lỗi đánh máy đâu nhe:v
"Được a~" Dịch vương trả lời rồi mới hỏi: "Sẽ thoải mái sao?"
Đổng Tín cười đảm bảo, nói: "Rất sướng, ngươi chắc chắn thích."
Lúc nói chuyển, Đổng Tín vẫn luôn xoa nắn hoa hạch, hiển nhiên hầu hạ Dịch vương đến thoải mái. Sau khi nghe những lời này của Đổng Tín, Dịch vương dường như đã quên đi sự khó chịu của mình cách đây không lâu, và Dịch vương mở rộng chân để cho hắn đùa bỡn.
Dịch vương ưỡn người lên, hôn một cái lên mặt Đổng Tín, thở khẽ, nói: "Làm đi ~ Văn Doãn.. Ta... Ta cầu ngươi... Ưm... Không cần dừng lại a~"
Dịch vương nhìn Đổng Tín với ánh mắt ươn ướt, tràn đầy sự tín nhiệm, trái tim hắn kịch liệt run lên. Đột nhiên, xoay người đặt hắn ở dưới thân mình.
"Đồ ngốc..." Đổng Tín cúi đầu xuống, cắn lên môi Dịch vương. Hắn đưa tay lấy thêm một ít thuốc mỡ từ hộp sơn mài, cẩn thận đẩy hai cánh môi đã được bôi lúc trước, rồi bôi lên hang động nhỏ vừa tìm được.
Để thuốc mỡ có thể vào được lỗ nhỏ, Đổng Tín dùng ngón tay cái xoa mạnh nơi đó, không biết thuốc mỡ có tác dụng nhanh hay hoa hạch ngứa nhưng bị bỏ mặc. Dịch vương nhanh chóng ôm lấy cổ Đổng Tín, và run rẩy dưới thân Đổng Tín.
"Ngứa a~ Văn Doãn..." Dịch vương uốn éo người, ghé vào tai Đổng Tín nói: "Chạm vào đó đi, chạm vào..."
Đổng Tín không nỡ trêu trọc Dịch vương, nghiêng đầu hôn lên vành tai y nói: "Được."
Mặc dù Đổng Tín đáp ứng, nhưng không những không xoa dịu hang động đói khát kia như Dịch vương muốn, mà ngược lại còn rời khỏi cánh tay của y và ngồi dậy. Đổng Tín cúi đầu nhìn giữa hai chân Dịch vương, chỗ kia vốn dĩ trắng nõn, sạch sẽ đã trở nên sưng tấy nhớp nháp không chịu nổi. Đổng Tín dùng một tay tách cánh môi đang chảy nước ra, và thấy hoa hạch đỏ hồng non nớt to bằng hạt đậu đen.
Dịch vương dường như cảm nhận được ánh mắt của Đổng Tín, đột nhiên ưỡn hạ thân lên, đưa hoa hạch hướng về phía Đổng Tín: "Văn Doãn, ta muốn..."
Đổng Tín ngẩng đầu cười với Dịch vương, rồi cúi người hôn lên vật nhỏ nóng bỏng, trơn trượt.
"Ưm..." Dịch vương rên rỉ, chống chân đuổi theo môi Đổng Tín: "Liếm một cái đi, Văn Doãn... Làm ơn đi mà ~"
Đổng Tín thương xót vì Dịch vương là một xử nữ, vốn định hạ thủ lưu tình, nhưng lúc này thấy bộ dâm đãng của y, trong lòng lập tức không còn do dự nữa.
Trước tiên, Đổng Tín làm theo ý Dịch vương môi ngậm lấy hoa hạch, thè lưỡi ra liếm nhẹ, đợi Dịch vương được như mong muốn mà thả lỏng, sau đó thô hút vào trong miệng.
"A~" Dịch vương kêu lên và ngã xuống giường, tay y ôm lấy đầu Đổng Tín và ấn mạnh xuống dưới chỗ hoa huy*t.
Đổng Tín không hề có ý định buông tha cho Dịch vương, tất nhiên cũng không vùng vẫy, hắn ngửi thấy một mùi ngon ngọt, nên càng thêm ra sức mút hoa hạch đang sưng tấy kia.
"A~ Văn Doãn... Văn Doãn... Không được.... Văn Doãn... Thật sướng ~"
Dịch vương dường như sướng đến không chịu được, rên rỉ gọi giường không ngừng, chân của y cũng khép lại, như muốn khóa chặt đầu Đổng Tín ở giữa hai chân.
Đổng Tín thấy Dịch vương đê mê, nên biến đổi nhiều kiểu giày vò, chà đạp hoa hạch. Khi thì dùng răng gặm cắn, khi thì dùng lưỡi gảy gảy chỉ một lúc đã khiến y trở nên cực kỳ nhạy cảm. Sau đó chỉ cần Đổng Tín nhấp môi một cái thì sẽ nghe thấy được tiếng nức nở đè nén của y.
"Văn Doãn... Đừng mà... Sắp....sắp rớt mất..."
Dịch vương dường như đã hoàn toàn mất đi sức lực, không chỉ giọng nói khàn khàn mềm mại, hai chân cũng không biết từ lúc nào đã mềm nhũn, vô lực vắt lên vai Đổng Tín. Miệng y cầu xin buông tha, nhưng bàn tay cũng không đẩy hắn, Đổng Tín liên làm ngơ luôn, tiếp tục ôm lấy chân y, tiếp tục thô bạo giày vò hoa hạch non nớt.
Nhưng Đổng Tín chỉ đang chơi đùa hoa hạch, từ đầu đến cuối chưa chạm vào lỗ nhỏ bên dưới đã được bôi thuốc mỡ. Không đến nửa khắc, thuốc mỡ dần có tác dụng, hô hấp Dịch vương càng trở nên nặng nề hơn và cơ thể run rẩy mãnh liệt hơn.
Dịch vương lại cảm thấy giữa hai chân lại ngứa, ngya sau đó liền không chịu nổi mà nghẹn ngào nức nở: "Ngứa... Bên trong cũng ngứa... Văn Doãn làm... Làm chỗ đó đi ~"
Đổng Tín đè nén dục vọng của mình chính là để chờ đến giờ khắc này. Hắn nhả hoa hạch ra, thả hai chân trên vai xuống. Sau đó, tách ra lỗ nhỏ đang rỉ nước, dùng ngón cái cắm vào đó.
Đổng Tín nhìn vào mắt Dịch vương, dịu dàng hỏi: "A Thất không phải ngươi muốn được động phòng sao, bây giờ vi phu sẽ lâp tức thỏa mãn ngươi được chứ?"
Dịch vương cũng không đáp lại, đôi mắt ngấn nước, kêu dâm: "A... Ngứa ~ A...a...a~"
Đổng Tín biết Dịch vương lúc này có lẽ không còn tỉnh táo để biết hắn đã đồng ý làm làm y. Sau đó, giơ tay đỡ gậy th*t thô to chọc chọc lỗ nhỏ. Quy đầu to lớn tàn nhẫn phá màng trinh, Đổng Tín biết, đau đớn đó là không thể tránh khỏi, nhưng vẫn làm động tác chậm dần, và từ từ đi vào bên trong Dịch vương.
"A..." Dịch vương ưỡn người, mê mang mở mắt nhìn Đổng Tín, dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đổng Tín nhìn Dịch vương mà mềm lòng, nhịn không được dừng lại, cúi người cắn môi y: "Có đau không? Có chịu được không?"
Dịch vương lắc đầu nguầy nguậy, hai tay ôm lấy vai Đổng Tín cầu xin: "Không đau, có thể chịu được a... Chỉ là... chỗ ấy cực kỳ ngứa, Văn Doãn giúp em đi mà ~"
Dịch vương nói xong còn dùng mặt cọ cọ Đổng Tín, bộ dáng vô cùng đáng thương. Đổng Tín thích đến nỗi trái tim như tan ra, nhưng vẫn không làm theo mong muốn của y, không hề động chỗ đấy.
"A Thất, nhịn một chút, rất nhanh sẽ thấy sướng." Đổng Tín dỗ dành nói. Sau đó nhớ đến kiếp trước lúc động phòng thì Dịch vương âm thầm chịu đựng, cố ý nói: 'Nhưng nếu đau thì nhất định phải nói cho ta, tuyệt đối không được chịu đựng, hiểu không?"
Mười mấy năm đã trôi qua, nhưng Đổng Tí vẫn nhớ như in vết máu trên chăn đêm hôm đó, nhìn thấy mà đau lòng, càng nghĩ lại càng lo lắng, đưa tay lên đưa cậu bé ngậm vào miệng.
Đổng Tín lo lắng, Dịch vương cũng không biết, đùi y cọ cọ, chà sát vào eo Đổng Tín, liều mình thúc giục hắn: "Tiến vào đi Văn Doãn..."
So với Dịch vương, Đổng Tín có vẻ điềm tĩnh nhưng thực ra hắn sợ làm Dịch vương bị thương, hắn đã cố gắng nhẫn nại. Với Đổng Tín, câu nói này của Dịch vương giống như đổ thêm dầu vào lửa, ánh mắt hắn đột nhiên tối sầm lại. Chị kịp thấy trên đầu ngón tay có chút máu, sau đó liền không tự chủ được mà thẳng hông đâm gậy th*t vào trong Dịch vương.
"A..." Lần này Đổng Tín không còn nhẹ nhàng nữa, đâm đến mức Dịch vương phải rên rỉ, dùng cả tay và chân ôm chặt lấy Đổng Tín.
hoa huy*t xử nữ rất chặt, may mà có nhiều nước dâm, gậy th*t cảu Đổng Tín mới rúc vào sâu mà không bị cản trở. Đổng Tín như được vùi mình trong thân thể người thương, trong ngực ôm lấy thân thể nóng bỏng kia, rõ ràng là dục hỏa đốt người, nhưng trong lòng lại cảm thấy yên tĩnh và thỏa mãn chưa từng có.